Chương 24

271 29 7
                                    

Bất luận là thú nhân hay giống cái ở nơi đây đều 50 tuổi mới tính là trung niên, 90 tuổi cũng không phải già. Người nơi này không đau không ốm, sinh hoạt với thiên nhiên tự nhiên có thể sống tới hoặc hơn 140 tuổi.

Năm nay Địch Nhĩ Sâm 20 tuổi, Thái Lặc 67 tuổi, mà Tây Nặc Nhĩ 26 tuổi, Tô Diệc mới 21 tuổi. Các giống cái giống nhau, trước khi thành niên, đều bị thú nhân tranh đoạt gay gắt. Cho nên sau khi giống cái thành niên, đã có bạn lữ cho mình hoặc bạn lữ tương lai. Mễ Nặc năm nay đã 28 tuổi, đã thuộc về hàng thánh trong các thánh rồi. Tô Diệc cũng sốt ruột về chuyện khác, đó là Mễ Nặc rất thích trẻ con. Giống cái của đại lục thú nhân rất yếu, năng suất thụ thai cũng rất thấp. Bình thường các giống cái có gia đình rồi thì đều nỗ lực sinh con khi tuổi còn trẻ. Cũng bởi vì khi giống cái qua 30 tuổi thì tỷ lệ thụ thai cũng càng khó khăn. Tô Diệc nghĩ đợi đến khi Mễ Nặc vất vả tìm được bạn lữ rồi thì việc sinh con cũng trở nên khó khăn.

Địch Nhĩ Sâm còn có hai đồng bạn, một người tên Kiệt La, một người là Y Ân.

Kiệt La có hình thú là một con phi long, bởi vì chủng tộc rất ít ỏi, cho nên khi phát hiện Kiệt La là thú nhân bất thường, bộ lạc cũng không đuổi Kiệt La rời đi. Nhưng Kiệt La cũng không thích mọi người xung quanh tốn hắn như trốn ôn dịch, cũng không thích mọi người sợ hắn nhưng vẫn phải nở nụ cười miễn cưỡng. Cho nên cuối cùng Kiệt La tự mình trốn khỏi bộ lạc. Hắn tình nguyện sống tự do tự tại, cũng không muốn bị mọi người xem như tội nhân nơi nơi nhìn chằm chằm.

Y Ân là Dực Lang tộc, hắn là thú nhân nhưng khi ba tuổi hóa hình người, từ đó không thể biến về hình thú được nữa, bởi vậy Y Ân bị đuổi đi. So sánh với các thú nhân khác, cảnh ngộ Y Ân gặp phải rất bi thảm. Một thú nhân không thể hóa hình thú so ra vẫn cường tráng hơn giống cái nhiều, nhưng hắn muốn sinh tồn nơi rừng rậm đầy nguy hiểm là một chuyện rất khó khăn. Y Ân vì sống sót, ngay từ đầu đi theo một nhóm thú nhân bất thường. Nhưng những thú nhân đó có tính cách vô cùng vặn vẹo. Thường xuyên làm ra các hành động tổn thương thú nhân khác, thậm chí là thường xuyên tập kích các bộ lạc. Sau đó bọn chúng bắt được một giống cái, muốn vũ nhục giống cái kia, Y Ân nhịn không được ngăn cản bọn chúng, lại bị bọn chúng đánh đập. Song Y Ân lại trộm thả giống cái đó ra, đám thú nhân bất thường kia liền tức giận, không biết là ai đưa ra ý để Y Ân thay thế giống cái, dù sao Y Ân cũng chả khác gì giống cái cả. Đến nỗi về sau xảy ra chuyện gì, Y Ân cũng không kể cho ai nghe. Toàn thân hắn toàn vết thương ngã trong rừng rậm, được Địch Nhĩ Sâm đi ngang qua cứu sống. Nếu không gặp được Địch Nhĩ Sâm, Y Ân không bị dã thú tha đi thì cũng bị mất máu quá nhiều mà chết.

Bởi vì cảnh ngộ quá bi thảm dẫn tới tính cách Y Ân không được tự nhiên, cũng không thích tiếp xúc với người xa lạ.

Mấy chuyện này đều là Địch Nhĩ Sâm nói trước cho bọn Tô Diệc nghe, Địch Nhĩ Sâm sợ Tô Diệc thấy bọn họ thế, sẽ cho rằng Kiệt La và Y Ân không chào đón.

Một bên Mễ Nặc nghe bọn hắn kể chuyện, một bên vành mắt nhịn không được mà đỏ. Anh cũng đã trải qua tình cảnh bất lực cùng tuyệt vọng, cho nên anh vô cùng đồng cảm với những người giống anh. Địch Nhĩ Sâm nào gặp qua giống cái dễ khóc vậy, vừa thấy Mễ Nặc vậy, lập tức luống cuống tay chân đi loanh quanh tại chỗ.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jan 18, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[EDIT-ĐM] TRỌNG SINH CÙNG THÚ LÀM BẠN - Dạ Bất Tư NgữNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ