Chương 98

55.1K 1.2K 100
                                    

Beta: RineAnh

Trung thu vừa qua, rất nhanh liền vào tháng chín, trời dần dần chuyển lạnh, hậu cung mọi người cũng bắt đầu mặc vào áo lông mỏng.

"Mẫu phi, nhi thần có phải lại cao lên không?" Nhị hoàng tử kéo kéo tay áo, nhìn cổ tay áo lộ ra một khúc cánh tay, lập tức ngẩng đầu, vẻ mặt cười tủm tỉm nói.

Cố Vân Yên ngẩng đầu nhìn lên, y phục này ba tháng trước Nhị hoàng tử mặc vào vừa vặn người, lúc này tay áo có vẻ hơi ngắn: "Ân! Quả thật là cao hơn chút, quần áo đều có chút không hợp thân. Lát nữa để Thị Họa đo thân cho ngươi, để Thượng y cục làm cho ngươi mấy bộ vừa người."

"Thật tốt quá! Nhi thần lại cao hơn." Nhị hoàng tử khanh khách bật cười. Cố Vân Yên lắc đầu cười nói: "Hạo Nhi đang lúc phát triển, cao lên là đương nhiên, có gì cho ngươi cao hứng thành như vậy."

Nhị hoàng tử nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn đầy thịt của chính mình, nói: "Nhi thần bộ dạng đầy đặn, hoàng tổ mẫu rất thích nhéo má nhi thần, một ngụm một cái tâm can bảo bối. Nhi thần không thích như vậy, điều này làm cho nhi thần cảm thấy chính mình thực yếu ớt. Nhi thần muốn giống phụ hoàng làm nam tử hán đỉnh thiên lập địa, như vậy mới có năng lực bảo hộ đệ đệ cùng mẫu phi!"

Cố Vân Yên mắt lộ ra xúc động, xoay người hôn lên trán Nhị hoàng tử, nói: "Hạo Nhi là đứa nhỏ ngoan!"

Chợt thấy Thị Thư ôm tứ hoàng tử vào tiến vào: "Tứ hoàng tử vừa tỉnh lại, tìm chủ tử."

Tứ hoàng tử trong lòng Thị Thư hai mắt đỏ bừng, trên lông mi thật dài lấp lánh giọt nước mắt trong suốt. Hai mắt đẫm lệ lưng tròng nhìn Cố Vân Yên cùng Nhị hoàng tử, cái miệng nhỏ nhắn ủy khuất cong lên, bộ dáng kia nhìn mà Cố Vân Yên tâm đều mềm nhũn, lúc này ôm lại đây âu yếm.

Nhị hoàng tử từ trong lòng ngực lấy ra khăn tay nhỏ bé khăn, động tác ôn nhu giúp Tứ hoàng tử lau đi nước mắt, dỗ nói: "Đệ đệ không khóc, đệ đệ ngoan. Một hồi ca ca cùng mẫu phi mang ngươi đi Ngự Hoa viên ngoạn."

"Hạo Nhi đi đem Bạch Tuyết ra ngoài chơi đi. Nó có lẽ đã lâu không được ra ngoài. Nghĩ đến cũng là sắp buồn chết rồi." Cố Vân Yên nhớ tới Bạch Tuyết, không khỏi bật cười.

Từ lúc Nhị hoàng tử sinh ra, chủ nhân của Bạch Tuyết liền từ Cố Vân Yên biến thành Nhị hoàng tử. Một người một chim chơi thật sự vui vẻ, ngày đêm ở chung, Bạch Tuyết liền thành bạn nhỏ của Nhị hoàng tử ở Trường Xuân cung. Bạch Tuyết thông minh lại hiểu nhân tính, một năm trước đã không còn đem nó dưỡng ở trong lồng. Tuy rằng Bạch Tuyết có thể tự do bay lượn, nhưng nó sớm coi Trường Xuân cung là nhà, cho nên mỗi ngày cũng chỉ là ở trong sân bồi Nhị hoàng tử chơi, sẽ không lén bay khỏi Trường Xuân cung.

Nhị hoàng tử mừng rỡ: "Hảo! Nhi thần hiện tại liền mang Bạch Tuyết đi." Tiếng nói vừa dứt, người liền nhanh như chớp chạy đi ra ngoài.

Lúc này đúng là sau giờ ngọ, gió mát hơi hơi phất qua Ngự Hoa viên, một cỗ hương thơm liền thấm nhập tâm, làm cho người ta chợt cảm thấy thần thanh khí sảng.

Cố Vân Yên ôm Tứ hoàng tử ngồi xuống Tích phong đình. Nhị hoàng tử cùng Bạch Tuyết vui đùa ở dưới tàng cây hoa quế tràn đầy mùi thơm ngào ngạt. Bạch Tuyết chớp chớp hai mắt linh động, bỗng nhiên chậm rãi bay về phía trước, Nhị hoàng tử nhấc chân ngắn ở phía sau đuổi theo.

[Hoàn] Sủng Phi Thượng Vị Ký [Edit] - Mạch Thượng Phù TôWhere stories live. Discover now