Chương 21: Dã chiến

11.9K 386 37
                                    

Trước khi ngủ Khương Nghiên xem dự báo thời tiết, ngày mai rất có thể sẽ mưa, cô có chút thấp thỏm, cầu nguyện dự báo thời tiết sẽ sai sót như vô số lần trước đây, chẳng qua là nói tùy tiện một chút mà thôi. Lo lắng đi vào giấc ngủ, chưa từng nghĩ rằng, ngày hôm sau tỉnh dậy từ rất sớm, ngoài cửa sổ lại là nắng chói chang.

Khương Nghiên "Vụt" một cái từ trên giường bật người dậy, đẩy cửa sổ ra, ánh nắng ấm áp sáng rực rỡ phủ kín cả người cô.

Cô nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, vui vẻ sảng khoái.

"Mới sớm ngày ra, ngây ngốc cái gì thế con." Mạnh Như đi vào phòng cô, tìm khăn quàng trong tủ quần áo của Khương Nghiên để phối đồ.

"Con gái nuôi đang tiến hành quang hợp ạ." Khương Nghiên duỗi lưng nhức mỏi.

Vui vẻ.

***

Nếu nói người đẹp vì lụa, rõ ràng giá trị nhan sắc hôm nay của Lục Lẫm đã đạt tới đỉnh cao.

Giày da màu đen được lau đến bóng loáng, quần âu dài được là ủi cẩn thận tỉ mỉ, áo sơ mi sáng màu vẽ lên thân hình thon dài của anh, vị trí bả vai lộ ra đường cong cơ bắp, thoạt nhìn cũng không lỗ mãng, mà rất trang nhã.

Anh đứng trước cửa rạp chiếu phim, thờ ơ nhìn tấm gương bên cạnh, sau đó để ý đến cổ áo trong của mình.

Còn có một chút hồi hộp.

Có cô gái nhỏ dựa vào quầy bán cà phê, ánh mắt mạnh dạn nhìn thẳng Lục Lẫm, thỉnh thoảng đưa tay vuốt vuốt sợi tóc của mình.

Lục Lẫm chú ý tới ánh mắt của cô ấy, quay đầu nhìn lại, cô gái kia vén tóc đến sau tai, sóng nước trong con ngươi nhộn nhạo.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, Lục Lẫm gật đầu một cái với cô ấy, ôn hòa nhã nhặn, sau đó không mất lịch sự mà dời ánh mắt đi.

Đúng lúc cô gái kia định đi về phía anh, Lục Lẫm lại xoay người vào thang máy.

Rời khỏi.

Cô bé hơi thất vọng, nhưng một phút sau, cửa thang máy mở ra, Lục Lẫm lại xuất hiện trước mặt cô ấy lần nữa, bên cạnh còn có một người con gái xinh đẹp đi theo.

Bị cô nhìn một cái, trong lòng cô bé bắt đầu dâng lên chút chột dạ, vội vã rời đi.

"Cô bé kia thích anh đấy." Sau khi đi vào rạp, mặt Khương Nghiên không chút thay đổi nói.

"Ừ, ai cũng yêu thích anh hết." Lục Lẫm tỏ vẻ không tin tưởng.

Khương Nghiên nói: "Em đoán anh cười với cô bé ấy."

Lục Lẫm nhướn mày không nói.

Anh chính là như vậy, không đối xử đặc biệt với con gái, nhưng trong xương tủy Lục Lẫm lại lộ ra sự nho nhã lễ độ, đối nhân xử thế rất thỏa đáng, cho dù là người xa lạ, bất kể nam hay nữ, sau khi tiếp xúc ánh mắt, anh cũng sẽ mỉm cười thân mật.

Anh cảm thấy đây là phép lịch sự, nhưng trong suy nghĩ của con gái, thế này đã đủ bốn bề dậy sóng.

Thế nên Lục Lẫm có số đào hoa.

Tẫn hoan - Xuân Phong Lựu HỏaWhere stories live. Discover now