Chương 5: Con mèo tên Thư Thư

283 30 6
                                    

Trên đường đi, Hứa Niệm mở WeChat mới nhìn thấy tin nhắn của Thư Thư gửi đến.

"Hôm nay chị xin nghỉ một ngày, ở nhà ngủ một giấc cho đến khi trời tối!"

"Thật đáng tiếc, bảo bối không thể ngủ cùng một chỗ ngủ với chị. Có phải là hôm nay em phải đối mặt với nữ ma đầu? Cũng phải cẩn thận coi chừng cô ta ăn thịt em đấy."

Cách màn hình, Hứa Niệm đều cảm nhận được người nào đó đang rất đắc ý.

Hứa Niệm nghiến nghiến răng, trực tiếp gửi giọng qua tin nhắn: "Hừ, hôm nay em cũng có thể trở về ngủ nướng! Nữ ma đầu thật đáng sợ, em muốn đình công!"

Thư Thư rất phối hợp khen người kia: "Oa! Bảo bối nhà mình thật giỏi! Em đã có thể chống lại sự bạo ngược của nữ ma đầu!"

Hứa Niệm cảm thấy chột dạ, xấu hổ đến mức không nói ra là mình bị nữ ma đầu đuổi việc, chứ đừng nói đến việc đêm qua mình đã lấy đi quần lót của nữ ma đầu.

Cho dù Thư Thư hình như không có ý định thành đôi thật sự với mình thì hẳn cũng phải rất quan tâm đến loại chuyện này. Nếu như để Thư Thư biết được . . .

Hứa Niệm không dám nghĩ, rất nhanh chuyển chủ đề: "Thân thể của Thư Thư đã tốt hơn nhiều rồi sao?"

"Tốt hơn rất nhiều, tràn đầy năng lượng!"

Giọng nói ở đầu bên kia điện thoại nghe có vẻ thật rất nhiều năng lượng: "Sau khi hoàn thành công việc trước mắt, chị có thể thư giãn rồi. Chúng ta có thể cùng nhau xem phim hoặc chơi đùa."

Hứa Niệm thở phào nhẹ nhõm, xuống xe đi về phía nhà của Giang Chỉ, tay vô tình chạm vào chiếc quần lót trong túi. Ngoài ngượng ngùng, suy nghĩ của cô lại trôi xa hơn một chút.

Ngày đó, Thư Thư cũng mặc giống như cái này . . .

Hứa Niệm đi vào hành lang, thấp giọng: "So với xem phim cùng chơi đùa, tối hôm trước em chưa thấy đủ . . . Em muốn xem thêm vài thứ nữa."

Cùng lúc đó, Giang Chỉ đang rúc trong chăn, mặt và tai đều đỏ bừng, hoàn toàn nhìn không ra dáng vẻ uy nghiêm ngày thường.

Thấy đối phương im lặng, người ở đầu bên kia điện thoại càng mạnh dạn nói: "Quên cái gì rồi sao? Có cần em nhắc nhở không?"

Đứa nhỏ này dám can đảm khiêu khích mình sao?

Khóe môi của Giang Chỉ cong lên, ý cười càng thêm mê người: "Làm sao lại quên? Chính là lo lắng có người nhìn xong sẽ không chịu nổi ~"

Giọng điệu hơi cao lên khiến Hứa Niệm cảm thấy cổ họng có chút khát khô.

"Có gì mà em không chịu được?"

Hứa Niệm lại hạ giọng: "Ngược lại là có người nào đó đang thẹn thùng đi?"

Giang Chỉ từ trên giường ngồi dậy: "Hình như có người ở bên ngoài?"

Hứa Niệm hoang mang: "Sao?"

Một giây sau, một tấm hình được gửi đến.

Đôi chân trắng nõn xuất hiện trên màn hình, các ngón chân hơi cong, giống như hai khúc bạch ngọc sáng bóng . . .

[BHTT] Cấp Trên Có Mưu Đồ Làm Loạn Với Tôi - Thái Thái CẩnHikayelerin yaşadığı yer. Şimdi keşfedin