20.1 Gặp được

707 53 1
                                    

Sáng sớm, Thanh Tương xách hộp đồ ăn ra ngoài.

Tống Hồng Hiên cũng chuẩn bị ra ngoài, thấy hộp đồ ăn trong tay Thanh Tương, nhịn không được nhíu mày, "Lấy ra đây cho ta xem."

Thanh Tương căng thẳng trong lòng, nghĩ thầm hầu gia có phải muốn đổi ý hay không, nhưng trên mặt vẫn vô cùng trấn định, đem hộp đồ ăn đưa qua.

"Đây là hôm qua tiểu thư làm để tặng cho phủ Thần Vương."

"Ta biết." Tống Hồng Hiên trầm giọng nói.

Ông mở hộp đồ ăn, nhìn sáu cái bánh nếp được cột lại bằng chỉ đen bên trong, vừa lòng gật gật đầu, "Được rồi, đi đi."

Thanh Tương thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng xoay người.

Từ phủ Võ An Hầu đến phủ Thần Vương chỉ có nửa khắc.

Thanh Tương đứng chờ ở sảnh phụ, nghĩ có phải là gã sai vặt nào tới lấy hay không. Nghe tiếng bước chân, vừa ngẩng đầu liền thấy, là Tạ Từ.

"Điện hạ mạnh khỏe." Thanh Tương nhanh nhẹn hành lễ, trong lòng lại cảm thấy vô cùng kỳ quái.

Dựa vào thời gian, lẽ ra lúc này Thần Vương đã thượng triều rồi.

Tạ Từ nhàn nhạt mà "Ừ" một tiếng, nhìn hộp đồ ăn trong tay Thanh Tương, duỗi tay tiếp nhận.

Trang Thúc phía sau đưa ra một cái hộp gấm, "Đây là phủ Thần Vương đáp lễ, xin hãy tự mình giao cho Tống tiểu thư, chớ để người khác mở ra trước."

Thanh Tương không ngờ còn có quà đáp lễ, lại không thể để người khác xem mà phải đưa riêng cho tiểu thư.

"Vâng, nô tỳ thay mặt tiểu thư đa tạ điện hạ."

"Ừ, cũng thay ta cảm ơn tiểu thư nhà ngươi." Tạ Từ nói.

Thanh Tương gật đầu, lúc đi theo gã sai vặt ra ngoài, bỗng nhiên nghĩ đến tự xưng vừa nãy của Tạ Từ.

Dường như mỗi lần nói chuyện cùng tiểu thư, nàng chưa bao giờ nghe thấy Thần Vương tự xưng "Bổn vương".

Tạ Từ xách hộp đồ ăn đi một đường trở về, chờ vào tới tẩm điện, ngồi xuống bàn tròn, hắn mới cúi đầu mở hộp đồ ăn.

Bên trong hộp đồ ăn có sáu cái bánh nếp hình dạng tương đồng, lá bánh nếp rất dính, nhưng Tạ Từ cũng không chê một chút.

Hắn gắp bánh nếp trắng như tuyết, cắn xuống một ngụm.

Trang Thúc ở bên cạnh vừa thấy, vui vẻ nói, "Ui, là nhân táo ngọt. Điện hạ không phải không thích ăn quá ngọt sao? Hay là......"

Tạ Từ duỗi tay cản lại, "Không cần, không phải quá ngọt."

Bánh nếp không lớn, Tạ Từ rất nhanh đã ăn xong một cái.

Trang Thúc nhìn vẻ mặt của hắn, không dám chọc thủng.

Sợ rằng không phải không ngọt, mà là ngọt đến ngấy. Nhưng điện hạ xin nghỉ ở nhà chỉ vì để chờ một hộp bánh nếp này, nếu hắn phá đám sẽ không tốt lắm.

Trang Thúc ho nhẹ một tiếng, lấy ra từng cái bánh nếp còn dư lại, "Điện hạ, ăn ngon không? Mấy năm trước ngài đều không ăn bánh nếp. Không biết Tống tiểu thư sao lại nghĩ đến chuyện này."

Gả cho Nhiếp Chính Vương vai ácWhere stories live. Discover now