Chương 112: Bá đạo tổng tài

1.4K 73 4
                                    




"Cho cậu tối hôm qua thể hiện! Tôi đưa cậu đến bệnh viện."

Mạc Vân Sam nắm lấy bàn tay lạnh như băng của hồ ly tinh, vừa tức vừa bất đắc dĩ, càng nhiều hơn là đau lòng.

"Không đi." Ân Như Ly kéo tay Mạc Vân Sam đặt trên bụng, "Cậu xoa cho tôi một lát là sẽ hết đau."

Mạc Vân Sam có chút ngạc nhiên, khóe môi cong lên, "Đại tổng tài, cậu đang làm nũng sao?"

"Cậu sẽ ở nhà chiếu cố tôi có đúng không?" Ân Như Ly tiếp tục nói.

Không cần hỏi, chính là đang làm nũng!

Mạc Vân Sam giơ một cái tay khác sờ sờ đầu hồ ly tinh, "Tiểu hồ ly muốn tôi ở nhà với cậu a?" Ngữ khí đó, hệt như đang dỗ một đứa trẻ ba tuổi.

Ân Như Ly nắm lấy cái tay kia, thái độ cường thế nói: "Tôi còn cho rằng cậu phải chủ động chiếu cố vợ mình đang bệnh."

"Cậu như vậy một chút cũng không khiến nữ nhân kích phát ra tình thương của mẹ," Mạc Vân Sam đô đô miệng, "Cậu phải giống như tôi khả khả ái ái mới có người thương."

"......"

Tuổi này giả đáng yêu.....Làm người ta xấu hổ đến cong ngón chân.

Mạc Vân Sam hiển nhiên không biết suy nghĩ của vợ mình, tiếp tục nãi thanh nãi khí nói: "Hồ ly bảo bảo muốn chị dỗ em ngủ sao? Muốn thì phải làm nũng mới được nga!"

Ân Như Ly buông Mạc Vân Sam ra, khuôn mặt không có biểu tình, "Cậu đi đi."

???

Đây là ngữ khí gì?

Hai mắt Mạc Vân Sam một lớn một nhỏ, làm như là đang tự hỏi.

Hình như mình nghe ra được nồng đậm ghét bỏ!

"Có phải trong lòng cậu đang trộm ghét bỏ tôi?" Mạc Vân Sam đặt câu hỏi.

Ân Như Ly nhắm mắt lại, "Dạ dày của tôi rất đau, rất suy yếu."

"Tối hôm qua cũng không thấy cậu suy yếu chút nào!" Mạc Vân Sam xoa xoa eo, "Đừng nói dạ dày cậu đau, eo của tôi cũng đau."

Ân Như Ly: "Vậy chứng minh là cậu cần tăng cường vận động."

Mạc Vân Sam trừng mắt liếc cô: "Thấy cậu đang bệnh cho nên tôi cũng không chấp nhặt với cậu, tôi xoa cho cậu một lát. Cậu ngủ thêm lúc nữa đi."

"Ừm." Ân Như Ly ứng một tiếng, hô hấp dần dần vững vàng, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.

Tay của Mạc Vân Sam đặt trên bụng của người đang ngủ say nhẹ nhàng xoay vòng, động tác ôn nhu.

Ánh mắt, cũng cực kỳ ôn nhu.

Nàng ngồi quỳ xuống, cằm gác trên gối đầu, thật sự rất gần với gương mặt đang ngủ kia.

Đầu ngón tay khẽ chạm vào mặt mày người nọ, nhẹ nhàng miêu tả.

"Hồ ly tinh, tôi thích cậu, rất thích rất thích rất thích cậu, mỗi một ngày đều so với quá khứ càng thích cậu, như vậy có phải là không thể cứu nữa rồi không?"

"Ừm, cho nên chỉ có thể dựa vào tôi cho cậu tục mệnh." Người trên giường chậm rãi mở miệng.

!!!

BHTT [ EDIT - HOÀN ] DƯ TÌNH NAN LIỄU - TIÊU THỦY HUYỀN KHẢNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ