Chương 20: Gian phi phản diện (4)

60 11 2
                                    

Edt: Mítt

"A, hắt xì! Hắt xì!"

Hạ Bắc Bắc một đường về cung hắt xì chảy nước mũi, thê thê thảm thảm được Thải Lan đỡ trở về Lạc Hà Cung.

Chân trước vừa trở về, sau lưng Như Liễu bên cạnh Trường Tôn Dư đã mời ngự ý của ngự y viện  lại đây. Nhìn lão ngự ỵ diện mạo uyển chuyển, Hạ Bắc Bắc nhịn không được gật gật đầu.

Má ơi, thì ra đây mới chính xác là diện mạo của ngự y! Hoàng đế nào sẽ chiêu mộ một đoàn tiểu thịt tươi ra vào hậu cung xem bệnh cho nữ nhân của mình? Hắn lại không phải nhân sĩ đội nón xanh chuyên nghiệpĩ.

"Hi phi nương nương."

Lão ngự y chuyên nghiệp dùng huyền ti bắt mạch cho Hạ Bắc Bắc, sau đó lộ ra vẻ mặt lo lắng: "Hi phi nương nương, người âm hàn nhập thể, cần phải nghĩ ngơi thật tốt, nếu tĩnh dưỡng không tốt, chỉ sợ, chỉ sợ......"

Nói tới đây, lão ngự y giống như có chút muốn nói lại thôi.

"Tiếu ngự y, mời ngươi có chuyện nói thẳng."

Hạ Bắc Bắc nhìn lão ngự y trước mắt, thấy hắn bộ dáng ấp a ấp úng cũng biết lời nói kế tiếp nhất định sẽ rất quan trọng.

"Hi phi nương nương, xin thứ cho lão thần nói thẳng, ngài thân thể luôn không tốt, lần này lại ngoài ý muốn rơi xuống nước, dẫn tới ngoại hàn nhập thể, nếu điều dưỡng không tốt, chỉ sợ về sau...... Rất khó có thai! Ai!"

Nói tới đây Tiếu lão ngự y nhịn không được thở dài một tiếng.

Nữ nhân trong hậu cung này, nếu không có con nối dòng, chẳng phải tương đương như bị tuyên án tử hình sao?

"Cái gì?"

Quả nhiên, nghe Tiếu ngự y nói, Thải Lan lập tức hoảng loạn: "Như vậy phải làm sao đây? Tiếu ngự y, cầu xin ông nhất định phải cứu nương nương nhà chúng ta, người cứu nàng!"

Khi nói chuyện Thải Lan đã quỳ trên mặt đất liên tục dập đầu.

"Này ...... Không được, không được!"

Ở thời điểm Thải Lan và Tiếu ngự y ngươi một câu ta một câu, Hạ Bắc Bắc trên giường đã ấp ủ một chút cảm xúc: "Thải Lan, đừng kích động như vậy, em đưa Tiếu ngự y ra ngoài đi, ta không sao, thật sự."

Không thể mang thai gì đó, quả thực tuyệt vời.

Ai phải sinh khỉ con cho tên hoàng đế đó chứ? Người ta muốn chính là giang sơn của hắn, hừ hừ hừ.

Ở thời điểm Thải Lan đưa Tiếu ngự y đi ra ngoài, Hạ Bắc Bắc thấy trong cung điện chỉ còn lại một mình nàng, nàng lập tức tập tễnh xuống giường, quỳ gối trên mặt đất, vẻ mặt thành kính khẩn cầu: "Ông trời, con biết đây là trừng phạt người dành cho con, tín nữ Mục Uyển Sơ đã thiệt tình ăn năn, con hôm nay thề với trời! Mục Uyển Sơ con đời này kiếp này, sẽ không mang tâm hại người nữa! Nếulàm trái lời thề, Mục Uyển Sơ sẽ vạn tiễn xuyên tâm, chết không được tử tế!"

Không sai, chính là như vậy, kết cục của phản diện đã được chú định, cho nên, để bổn cung không cần đi hại người đi!

......

Chờ Thải Lan trở về, nhìn thấy Hạ Bắc Bắc đã nằm trên giường ngủ rồi, nhìn sắc mặt nàng tái nhợt, Thải Lan mặt đầy lo lắng cùng tự trách.

Nương nương, đều là nô tỳ không bảo vệ tốt cho người, nô tỳ làm sao lại không biết bơi chứ?

............

Ban đêm, trong điện công chính.

Phong Lâm Thần ngồi trên ghế cao của mình, lẳng lặng lắng nghe ám vệ báo cáo.

Hi phi đã chết mà sống lại.

Đây tuyệt đối là chuyện hiếm lạ trong hiếm lạ, đối với Mục Uyển Sơ này, Phong Lâm Thần nhìn như không thèm để ý, trên thực tế lại không thể không khắp nơi đề phòng.

Có thể nói từ sau khi Hạ Bắc Bắc tiến vào nhiệm vụ, nàng thời thời khắc khắc sống dưới giám thị của Phong Lâm Thần.

Cũng may tiểu bảo bảo Bắc Bắc nhà chúng ta còn có bàn tay vàng là cốt truyện, nàng đã sớm biết Phong Lâm Thần đa nghi giảo hoạt, còn biết hắn có một đoàn ám vệ, cho nên cho tới bây giờ nàng cũng không để lộ dấu vết quá lớn.

"Hi phi thật sự nói như vậy?"

Nghe ám vệ báo cáo, Phong Lâm Thần nheo nheo mắt, nhớ tới nụ cười tươi tắn của Mục Uyển Sơ trước kia, không thể không nói kia tuy rằng là một nữ nhân không có đầu óc, trên thực tế cũng thật sự quá ác độc.

Tại hậu cung, người ác độc hơn nàng nhiều hơn lông trâu.

"Chuyện Ngự Hoa Viên tra thế nào? Là ai đẩy nàng xuống nước?"

Hạ Bắc Bắc rơi xuống nước tự nhiên không phải ngoài ý muốn, cho dù là gần bờ hồ, nhưng còn có một đám nô tài nhìn, làm sao lại để chủ tử rơi xuống nước?

"Hồi bệ hạ, đẩy Hi phi nương nương xuống nước Lãnh Cẩn bên người Hoàng quý phi."

"Người của Thượng Quan Mạn?"

Nghe vậy, Phong Lâm Thần không tự chủ được trầm ánh mắt, mấy ngày này hắn vẫn luôn giám thị nhất cử nhất động của Thượng Quan Mạn, còn tưởng rằng nàng thiệt tình ăn năn, nhưng không nghĩ tới nàng ta vẫn còn rắp tâm hại người?

Nhưng vì sao phải xuống tay với Mục Uyển Sơ? Mục Uyển Sơ đối với nàng ta căn bản không tạo thành bất kì uy hiếp gì!

Chẳng lẽ......

Trên người Mục Uyển Sơ này còn có bí mật? Hoặc là, nàng nắm giữ nhược điểm gì của Thượng Quan Mạn sao?

[Xuyên Nhanh]: Vai ác đáng yêu - Nam thần ta không cướp sắc - MCACNWhere stories live. Discover now