Chương 103: Bị Thương

1.5K 120 3
                                    

Biên kịch nhỏ giọng nói: "Không phải không ổn đâu, con số 3 tính tình đúng là hơi ngông cuồng, nói thế nào nhỉ...... kiêu ngạo khó thuần, rất có cá tính. Con ngựa đó lúc trước nhân viên đều từng cưỡi thử rồi, không có vấn đề gì lớn. Chờ lát nữa còn có vài tiếng để luyện tập, cho khách mời và ngựa bồi dưỡng độ ăn ý, đến lúc đó nếu có vấn đề thật, chúng ta lại đổi một tuyển thủ ngựa khác tới, sẽ không có bất trắc gì đâu."

Nếu biên kịch đã nói như vậy, Nghiêm Tự cũng không nói thêm gì nữa. Anh nhìn về phía người trong lòng, ai ngờ mới không thấy một lát, Kha Tây Ninh đã ở chung vô cùng hoà thuận vui vẻ với con ngựa khó tính trong lời đồn rồi, thiếu niên còn cười mời cậu nhanh lên ngựa thử xem xem.

Nghiêm Tự thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ bản thân lo lắng quá rồi.

Biên kịch lại nói: "Đừng thấy chủ đề của chúng tôi là đua ngựa, nhưng dù sao các khách mời đều không phải tay đua chuyên nghiệp, nên lúc thi đấu sẽ có chừng mực thôi, chung quanh cũng đều là nhân viên cứu hộ. Hơn nữa, chương trình chúng tôi cũng sẽ không thật sự cho ngựa chạy quá đà, ngài không cần lo lắng."

Kha Tây Ninh lúc trước không muốn cho Nghiêm Tự biết kiểu hình gameshow cậu tham gia, chính là vì sợ Nghiêm Tự thấy cậu tham gia những hạng mục nguy hiểm như vậy, sẽ thấy lo lắng. Hiện tại xem ra, suy nghĩ của Kha Tây Ninh cũng không có gì sai, người ngồi xem bên ngoài như Nghiêm Tự, hiển nhiên sẽ lo lắng hơn nhiều so với khách mời trong sân.

Thấy biên kịch nhiều lần bảo đảm, Nghiêm Tự cuối cùng cũng không ý kiến nữa. Anh nhẹ gật đầu, nói: "Tôi biết rồi."

Ngay sau đó đến giai đoạn khách mời tập luyện.

Con ngựa Vu Lôi rút thăm được trong giới đua ngựa có biệt danh là "anh lề mề", nổi tiếng vì khí chất lười biếng của mình, những con ngựa khác thích nhanh chân chạy, "anh lề mề" lại thích ăn cỏ nằm ngủ và phơi nắng, bởi vì quá lười biếng nên tích được không ít mỡ béo.

Tiền bối Trương không nể mặt trêu chọc hắn: "Vu Lôi, cậu rút được con ngựa rất giống với cá tính của bản thân đấy, đây là duyên phận rồi."

Vu Lôi mới mặc kệ ông là tiền bối Trương hay là tiền bối Lý, hắn trả lời lại một cách mỉa mai: "Ngựa này có thể xuống bếp như tôi sao? Thi đấu có nhiều lĩnh vực khác nhau, anh đừng quên cái lần thi đấu nọ nhé."

Trong một lần thi nấu nướng dã ngoại, tiền bối Trương và đồng đội của ông đều không am hiểu nấu ăn, ngay cả xào rau bình thường nhất cũng có thể xào cho cháy cả nồi sắt, cuối cùng thành phẩm keo kiệt so với sơn hào hải vị sắc hương đủ đầy của nhóm Vu Lôi quả thật khác nhau như trời với đất.

Biểu hiện của A Gia xuất sắc ngoài dự kiến. Bên ngoài nhìn nó tùy hứng táo bạo là thế, nhưng Kha Tây Ninh cưỡi lên một cái, A Gia lại lộ ra dáng vẻ ngày thường được huấn luyện, dịu ngoan giống như không còn là cùng một con với con lúc trước nữa.

Trái lại Vu Lôi, sầu hết biết.

"Anh lề mề" hoàn toàn không hổ thẹn đối với xưng hô người khác dành cho nó. Bất luận Vu Lôi cổ vũ và cầu xin như thế nào, con ngựa này cũng chỉ biết gặm cỏ, ngay cả đầu cũng không nâng lên một cái.

|Đam Mỹ - Hoàn| Chưa kịp công khai đã ly hônWhere stories live. Discover now