Chương 39: Hôn Tay

9.4K 572 23
                                    

Chương 39: Hôn tay

Hoàng hôn. Cảnh Lăng cùng Cảnh Bình ở trong phòng bí mật thương lượng thật lâu. Thời điểm bước ra khỏi phòng, trên mặt hai người đều mang theo thỏa mãn lẫn vui vẻ.
Nhìn bóng lưng của Cảnh Bình, Oanh Nhi cảm thán một câu, "Lăng nhi, Oanh Nhi thật sự là thương cảm thay Tướng quân cùng Cảnh Bình công chúa."

"A." Cảnh Lăng cười cười, "Bảo hổ lột da, tự nhiên biết đó là ý định tốt hay xấu."

"Lăng nhi tự nhận mình là Hổ sao?" Oanh Nhi khẽ cười một tiếng, nói ra.

"Ngươi cảm thấy thế nào?" Cảnh Lăng nhíu mày nhìn về phía Oanh Nhi.

"Oanh Nhi ngược lại cảm thấy Lăng nhi so với cừu non còn muốn đáng yêu, ôn nhu hơn." Oanh Nhi trong mắt tràn đầy vui vẻ.

"Bổn công chúa một chút cũng không ôn nhu." Cảnh Lăng nói, "Cũng không thích ôn nhu. Mỹ nhân ôn nhu đều không có kết cục tốt." Kiếp trước Oanh Nhi chính là như vậy.

"Nhưng mà Lăng nhi đối với Oanh Nhi rất ôn nhu a."

"Bổn công chúa đối với ngươi ôn nhu, còn ngươi thì sao?" Cảnh Lăng duỗi ra ngón trỏ, khều nhẹ cằm của Oanh Nhi, mở miệng nói.

"Oanh Nhi cũng vĩnh viễn đối với công chúa ôn nhu." Đưa tay nắm chặt ngón tay đang giữ lấy cằm mình, Oanh Nhi trong mắt tràn đầy chăm chú.

"Việc này là đương nhiên a." Bị Oanh Nhi nhìn sinh ra chút xấu hổ, Cảnh Lăng nghiêng đầu nói, "Ngươi cũng đã ngủ với Bổn công chúa rồi, nếu dám không ôn nhu với Bổn công chúa, Bổn công chúa liền..."

"Lăng nhi ngươi cứ yên tâm đi." Oanh Nhi khẽ cười một tiếng, đem Cảnh Lăng ôm vào trong ngực, "Oanh Nhi này nếu còn sống định không phụ ngươi."

"Làm sao lại đột nhiên nói như vậy?" Rúc vào trong lòng Oanh Nhi, Cảnh Lăng mặt nóng hổi.

"Không có gì, Oanh Nhi chính là tùy tiện nói thôi."

"Thì ra chỉ là tùy tiện nói một chút sao?" Cảnh Lăng ngẩng đầu, nhìn về phía Oanh Nhi, trong mắt lóe ra một tia chờ mong.

"... Ân." Tránh được ánh mắt của Cảnh Lăng, Oanh Nhi nói. Gạt người, rõ ràng trong nội tâm không phải muốn như vậy, rõ ràng nàng chính là muốn vĩnh viễn cùng công chúa một chỗ, yêu thương công chúa, bảo vệ công chúa. Nàng đã cảm nhận được tình cảm của mình đối với công chúa không giống tình cảm bình thường, nàng cũng biết, trong nội tâm công chúa sợ là đối với mình cũng là loại tình cảm này, bằng không thì tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ cho việc làm sai trái của nàng đêm đó. Nếu như nàng không phải thị nữ, công chúa cũng không phải công chúa, nàng nhất định sẽ nói thật lòng mình. Thế nhưng nàng không thể. Khoảng cách thân phận giữa hai người các nàng vốn dĩ không thể nào kéo gần.

"Ta biết." Cảnh Lăng trong mắt ảm đạm một chút. Nhìn nét mặt phức tạp của Oanh Nhi, nàng có thể cảm giác được một tia lo lắng, "Oanh Nhi, ta thật hy vọng thời gian vĩnh viễn dừng lại ở thời khắc này." Cảnh Lăng khẽ mỉm cười.

"Lăng nhi, ta cũng thế."

Có mấy lời không nhất thiết phải nói ra vì nội tâm hai người đều hiểu rõ. Có đôi khi cảm giác mông lung như vậy so với nói rõ ràng còn tốt hơn. Giữa hai người bọn họ có quá nhiều khoảng cách, những khoảng cách này đã định trước các nàng không thể nói ra từ quan trọng nhất.

[BHTT] [HOÀN] [CĐ] [EDIT] Trưởng Công Chúa Trọng SinhWhere stories live. Discover now