Chương 4 (H)

2.3K 161 19
                                    


WARNING ⚠️
Chương này có H

Cố Ngụy từ nhỏ đã là một chàng trai ưu tú. Lớn lên trong đại viện, bố mẹ đều là thành phần nòng cốt trong tổ chức nghiên cứu khoa học quốc gia, thành tích của anh luôn xuất sắc nhất, thuận lợi thi đỗ vào trường đại học Y.

Bằng khen của anh dán đầy nhà, xứng đáng với danh hiệu "Con nhà người ta", anh còn là đại biểu cho sinh viên xuất sắc trong Lễ tốt nghiệp, cũng là bác sĩ Cố có thành tích chuyên môn đứng đầu.

Cuộc sống của anh lúc nào cũng như đồng hồ dây cót kéo căng, không lúc nào ngừng nghỉ, một đường thuận lợi thẳng tiến về phía trước.

Điều khác biệt duy nhất chính là, cuộc đời của anh, ngay cả một tiếng chuông đồng hồ báo thức cũng không có.

Yên tĩnh, không có nồng nhiệt của tuổi trẻ.

Một câu "Tự động não tìm kiếm đáp án mới càng kích thích" kia, anh không biết là nói với Trần Vũ hay đang nói với chính bản thân mình.

Lần đầu tiên anh gặp Trần Vũ, cậu mang theo súng, trên người mặc cảnh phục như từ trên trời rơi xuống, giống như nhân vật chính nghĩa trong các bộ phim điện ảnh, trầm ổn bình tĩnh, thậm chí còn có chút bảo thủ rất nghiêm túc, yêu cầu Cố Ngụy đừng nên xen vào việc của mình, mà phải vĩnh viễn tin tưởng cảnh sát Nhân dân.

Gặp lại Trần Vũ một lần nữa, không ngờ là ở một nơi bẩn thỉu ẩn náu kĩ trong bóng tối, nơi đó tràn ngập mùi máu tanh và bạo lực, hoàn toàn cánh xa khỏi ánh hào quang chính nghĩa, trong đôi mắt của Trần Vũ lộ ra toàn là sát khí và dục vọng

Vào thời khắc đó, Cố Ngụy xuyên qua đám người ầm ĩ kia, giống như nhìn thấy một con người khác của bản thân. Nó ẩn sâu trong vẻ ngoài trầm tĩnh của anh, đó là bản năng không kiềm chế được, phóng túng, ngang bướng còn có tràn ngập dục vọng.

Vì vậy, vào cái đêm ở Mandalay, khi Trần Vũ đẩy anh đè lên chiếc giường sắt cũ kĩ, anh cũng không cự tuyệt.

Anh giống như rơi vào thời kì nổi loạn của tuổi thiếu niên đến trễ, si mê theo đuổi những hương vị nguy hiểm

Hương vị đó khiến anh bị nghiện, cũng làm cho anh mê muội lún sâu, anh có thể cảm nhận được tất cả các tế bào trong cơ thể đều đang run rẩy sung sướng

Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời Cố Ngụy đi chệch khỏi quỹ đạo bình thường, chính tại một khách sạn nhỏ ở nơi xa lạ......

Mặc dù thời gian đã trôi qua rất lâu, anh vẫn nhớ rõ chiếc giường sắt cũ kĩ đêm hôm ấy, ánh đèn neon từ bên ngoài chiếu qua chiếc cửa sổ đầy bụi bẩn. Còn có thân hình nóng bỏng của Trần Vũ ở trên người anh nhấp nhô lên xuống.

Anh đã lên giường cùng với một người đàn ông mới chỉ gặp vẻn vẹn hai lần.

Âm thanh nặng nề không ngừng vang lên, hơi thở ướt át phả vào nơi nhạy cảm nhất bên vành tai Cố Ngụy. Giọt mồ hôi đẹp đẽ từ dưới cằm Trần Vũ lăn xuống, rơi trên môi anh. Cố Ngụy không nhịn được, vươn đầu lưỡi ra liếm lấy. Chất lỏng có vị mặn, hương vị trước giờ Cố Ngụy chưa từng được nếm thử qua.

[Vũ Cầm Cố Tung] Nhất Ái Kinh Niên [Trans]Where stories live. Discover now