Chương 53: Đời này....

16.8K 763 67
                                    

Edit: riri_1127

Chương 53: Đời này....

Nghê Thường ngồi ở hành lang bệnh viện, giơ tay đặt túi nước đá lên sau đầu. Cảm giác lạnh vừa chạm đến, cô lập tức "A" ra một tiếng, vội vàng buông tay.

Đem túi chườm để sang một bên, Nghê Thường nhìn nghiêng về phía đầu kia hành lang.

Anh vẫn đang cầm điện thoại.

Viêm Trì bên này cầm điện thoại đã một lúc lâu, trước đó anh đã cùng cô đi chụp CT, lại làm xong xuôi thủ tục nhập viện cho bà và Trần Chí.

Qua đại khái 10 phút, rốt cuộc Nghê Thường mới thấy Viêm Trì buông di động.

Một hộ sĩ áo trắng đi tới, mở tập tài liệu trên tay cho anh xem. Hai người nói thêm vài câu, sau đó anh xoay người đi về phía cô.

"Đều xử lý tốt rồi, em yên tâm, bà không có việc gì ở một đêm theo dõi là tốt rồi."

Nói xong, anh cầm lấy túi chườm bên cạnh Nghê Thường, lại cởi áo khoác của mình ra bao lấy túi chườm, chậm rãi áp vào phần ót sưng đỏ của cô.

"Còn đau không?" Anh sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của bạn gái, ôn nhu hỏi.

Cô lắc đầu, dang tay ôm eo bạn trai, áp trán vào người anh qua lớp áo sơ mi.

Viêm Trì tự nhiên đưa tay vuốt vuốt tóc cô vô cùng thân thiết.

"Anh mới vừa hỏi qua, chính là. . . . . ."

Anh dừng một chút, tiếp tục nói: "Bố em mấy năm nay, rốt cuộc sao lại thành ra thế này."

Nghê Thường chớp chớp mắt, không nói gì.

"Năm đó, ông ta đi khỏi Thành Đô đến Bắc Thành, ở cùng nhóm người lúc trước làm nhạc chung khoảng hai năm. Nhưng bọn họ cũng chẳng làm được cái gì."

"Sau đó ông ta vào trại cai nghiện."

Nghê Thường cả kinh, đột nhiên ngẩng đầu: "Cái gì? Ông ta. . . . . . ?"

Viêm Trì chớp mắt ý như xác nhận.

"Cụ thể thế nào anh không rõ ràng lắm, chỉ biết ông ta đã bị bắt."

Nghê Thường trầm mặc một lát, thấp giọng: "Vậy hiện tại ông ta . . . . . cai được chưa?"

Viêm Trì cau mày: "Bị nghiện về cơ bản sẽ rất khó cai hoàn toàn. Trước đây, sau khi ra khỏi trại ông ta lại bị bắt vào mấy lần nữa."

" Lần cuối cùng ông ta ra trại là hai năm trước. Sau đó cũng đã làm một vài công việc. "

Hai năm trước. . . . . .

Nghê Thường mím môi, nói: "Em mới vừa thấy có cảnh sát đến đây. . . . . ."

Viêm Trì gật đầu: "Kiểm tra ông ta."

"Phát hiện ông ta bắt đầu nghiện trở lại."

". . . . . ."

Nghê Thường cười lạnh: "Vậy tốt nhất để ông ta ở trong trại cai nghiện cả đời đi, miễn ra ngoài nổi điên."

Viêm Trì lắc lắc đầu: "Lần này có thể. . . . . ."

Anh liếm môi, hơi trầm mặc.

"Ông ta bị bệnh."

|Edit| Chậm rãi động lòng - Cảnh Kỳ Tâm (Hoàn)Where stories live. Discover now