Chương 1: Rừng rậm nguyên thủy

1.3K 79 6
                                    

edit+beta: míngchan

Cơ thể Vân Mạt dựa vào mảnh vỡ của máy bay, đầu đau như muốn nứt ra. Dưới mí mắt nhắm chặt có thể thấy rõ tròng mắt đang chuyển động, chứng tỏ cô đang rất tập trung suy nghĩ.

Lọt vào trong tầm mắt là một mảnh rừng rậm nguyên thủy, có không ít khói trắng bay lên từ những thân cây bị đốt trụi. Người máy kẹt trong đống đổ nát, đôi mắt màu lam lập lòe, nếu tập trung còn có thể nghe được tiếng dây điện bị chập vang lên.

Cô chưa chết? Vụ nổ mạnh như thế mà lại có thể bình yên vô sự nằm đây á?

Chẳng khoa học gì cả!

Đây là chỗ nào?

Vân Mạt cố gắng chống cánh tay xuống đất hòng đứng lên.

"A.." Cơn đau ập tới, hiển nhiên là cô đã xem nhẹ vết thương của mình.

Vân Mạt tạm dừng động tác, kiểm tra lại tình hình hiện tại của mình một chút.

Hẳn là cô đã từ trên trời rơi xuống trong khi lái máy bay, nhờ có cây cối khổng lồ trong rừng rậm này đã giúp giảm xóc bớt một phần, vậy nên cô mới còn mạng đứng đây lúc này.

Vân Mạt ngồi yên thêm một lúc mới đứng lên được. Cô cảm giác được xương quai xanh của mình bị gãy, vết thương đã sưng tấy lên, cũng may nó chưa chọc thủng da.

Cánh tay trái thì có một vết thương rất sâu, xương cẳng chân có lẽ cũng đã gãy, chỉ là lâu quá rồi nên giờ Vân Mạt chỉ thấy tê dại mà thôi.

Xung quanh không một bóng người, chỉ có cỏ cây. Trên những trạc cây thoáng bóng của những con rắn lục, hẳn là trong nước cũng không thiếu cá sấu.

Tuy bụng đói cồn cào nhưng thực vật xung quanh đều lạ lẫm, cô không xác định được chúng có độc hay không nên không dám cho bất cứ thứ gì vào miệng.

Vân Mạt nhắm mắt, nhận được một loạt những ký ức không thuộc về mình, đầu đã đau nay càng thêm đau.

"Mình đã... đoạt xá? "

Quang não trên tay lóe lên ánh sáng xanh yếu ớt, không có tín hiệu, không thể cầu cứu, nhưng có thể xem được tin tức cá nhân.

"Vân Mạt, nữ, Tinh lịch ngày 27 tháng 3 năm 1156, quê quán Lam Tinh."

"Tài khoản: 80 tinh tệ..."

Vân Mạt, ngũ hành chủ Mộc thiếu Kim, Thiên can chủ Mộc, cần Hỏa tương trợ, kỵ Thổ.

Nhẩm đọc cái tên giống với mình kiếp trước, bản năng tự động xòe tay ra bấm đốt, trước mắt xuất hiện một mảng sương mù không rõ. Tính người không tính mình.

Cố gắng đè ép nỗi sợ hãi, mở chức năng chụp ảnh trên quang não ra. Hình ảnh xuất hiện là một cô bé tầm mười sáu tuổi, gương mặt khá ưa nhìn.

Vân Mạt cố gắng nhìn kỹ khuôn mặt này.

Con đường phía trước mơ hồ, nhưng từ tướng mạo thì có thể thấy góc nhật nguyệt trên trán hơi bị lệch, duyên với cha mẹ không quá sâu. Đặc biệt bên phải nguyệt giác bị trũng, chỉ sợ mẹ của thân thể này đã mất rồi.

Nhờ tài đoán mệnh, tôi nổi tiếng toàn Tinh TếМесто, где живут истории. Откройте их для себя