Chương 15: Hiều lầm

385 51 0
                                    


edit+beta: míngchan

Trên đời này, không có bức tường nào không lọt gió. Đặc biệt là mấy chuyện bát quái càng khiến người ta thích thú.

Vân Mạt không nghĩ tới, mình và giám đốc Ôn đã diễn ra một vở kịch tình yêu chênh lệch tuổi tác rung động tâm can, có thể nói là phiên bản tinh tế của Ngư Huyền Cơ và Ôn Đình Quân.

Đầu bếp Phương cầm muỗng, biểu cảm hận sắt không thành thép: "Haiz......".

Ông ta thở dài, rồi lại quay người đi.

Vân Mạt chọc Vương Tiểu Xán: "Ông ấy làm sao vậy?"

Vương Tiểu Xán cũng dùng ánh mắt phức tạp nhìn cô: "Nè, cô không cảm thấy tuổi giám đốc Ôn quá lớn à?"

Vân Mạt:......

"Quân sinh ta chưa sinh, ta sinh quân đã già."

Phụ bếp Vương hẳn là đã đọc qua vô số điển tịch mới có thể thốt ra một câu đầy tiêu chuẩn đến vậy.

Vân Mạt giơ tay đỡ trán, nhớ lại âm thanh cao vút của giám đốc Ôn kia, cảm thấy vô cùng oan uổng.

Mới sáng sớm, trong nhà bếp đã tràn ngập đủ các loại cảm xúc từ xấu hổ, vui sướng khi người gặp họa đến tiếc hận.

Đám người đầu bếp Phương và đầu bếp Nguyễn đẩy đến trước mặt Vân Mạt một đĩa đồ ăn đủ vị đắng cay mặn ngọt, hy vọng cô thấy mà hiểu.

Vân Mạt vỗ bàn, chỉ vào một tên vóc dáng cao đội mũ cũ tỏi, "Anh đến đây!"

"Sao thế?" Ánh mắt Tôn Chí Hàng láo liên, không dám nhìn cô.

"Lời đồn của anh lan nhanh thật đấy. Tin tức linh thông, hành văn phong phú, sao anh không đổi nghề làm chó săn* đi?" Vân Mạt nhìn chằm chằm vào mắt anh ta, hừ lạnh nói.

* paparazzi

"Cô đừng đổ oan cho người khác." Tôn Chí Hàng gân cổ cãi lại.

Vân Mạt cười như có như không, giơ ngón trỏ chỉ anh ta, "Anh được lắm."

"Tôi hỏi anh, anh tận mắt nhìn thấy tôi vào phòng giám đốc Ôn làm gì sao? Anh nói xem tôi vào lúc mấy giờ, ra lúc mấy giờ?"

"Không phải tôi đồn mà", Tôn Chí Hàng đỏ mặt tía tai.

Vân Mạt coi như không nghe thấy, nâng cổ tay xem đồng hồ: "Thế để tôi nói cho anh nghe, 10h55 phút tôi bước vào phòng 306, 11h01 ra ngoài, chỉ cầm kiểm tra camera là biết tôi bịa hay thật. Vậy tôi hỏi anh, anh cảm thấy sáu phút này đủ để làm gì?"

"Có sáu phút thôi á?" Mấy đầu bếp phụ bếp vây lại đây ngẩn mặt nhìn nhau.

Lúc này, giám đốc Ôn cũng vặn eo bước xuống từ cầu thang, "Mọi người tụ tập lại làm gì vậy?"

Nhưng mà, đáp lại ông ta là không ít ánh mắt đồng tình.

"À, anh Tôn Chí Hàng đây cho rằng tối hôm qua chúng ta dùng khoảng chừng sáu phút thời gian, làm được những chuyện từ cởi quần áo đến mặc quần áo", Vân Mạt khoanh tay trước ngực, chậm rãi nói.

Nhờ tài đoán mệnh, tôi nổi tiếng toàn Tinh TếNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ