Chương 45: Gặp Tiêu Nam trên đường

350 35 2
                                    

edit+beta: míngchan

Cao ốc SKB vào ban đêm cũng khiến người ta ngước nhìn, người ra người vào toàn là tinh anh thượng lưu mặc tây trang đi giày da.

Lý Giai Vân uống hơi nhiều. Cô vừa đi gặp khách hàng, hai chai rượu vang đỏ khiến cô say khướt.

Từ chối ý tốt đưa về của đồng nghiệp, cô lảo đảo bước một mình trên đường.

Đêm hè không khí thật thoải mái, những hàng cây dọc đường cao lớn đung đưa tán lá trong gió.

Nhưng lúc này, tất thảy với cô đều vô cùng u ám. Đêm đen, phố vắng, lòng cô đơn.

Mới mười phút trước, cô nhận được email cắt giảm biên chế. Tuy email từ ngữ lịch sự, những nhân viên cũ bọn cô cũng được bồi thường thỏa đáng nhưng cô chỉ cảm thấy lạnh lòng.

Tập đoàn Nhạc thị, cô đã gia nhập bao nhiêu năm? Tám năm!

Từ khi tốt nghiệp cho đến tận giờ, tám năm đằng đẵng!

Những năm tháng tươi đẹp nhất đều giành để phấn đấu ở đây, những khía cạnh đáng tự hào nhất cũng đã bị mài mòn tại nơi đây.

Ngoài mặt là vì nguyên nhân kinh tế, tập đoàn cần tiếp nhận điều tra của các ban ngành liên quan vậy nên công ty con họ đang làm việc bị đóng cửa...

Lý Giai Vân thấy cay đắng vô cùng, cồn bắt đầu xộc lên não, bộ lễ phục nhung đen dường như là sự tôn nghiêm cuối cùng của cô.

Tốt nghiệp tám năm, ba mẹ vui mừng, bạn bè đồng trang lứa ghen tị, sự phấn đấu hết mình ... Từng cảnh tượng cứ xẹt qua trước mắt, đã từng nghĩ từ bỏ, nghĩ rằng có phải mình đã làm sai ngành hay chăng, nhưng lại chưa từng nghĩ mình sẽ rời đi theo cách này.

Một cô gái kiêu ngạo học ngành khoa học và công nghệ, dốc sức làm việc trong ngành tài chính. Lý Giai Vân đã bỏ qua niềm kiêu ngạo đi theo khách hàng đàm phán trò chuyện. Đáng ra có thể làm bên A, cuối cùng lại trở thành bên B...

Nghĩ hoài, cô không kìm được bật khóc, khóc đến độ không kìm lại được.

Có lẽ đã uống đến mức đầu óc mụ mị, Lý Giai Vân vừa đi vừa khóc.

Tiêu Nam cảm thấy mình quá xui xẻo. Vừa mới trốn học ra đã gặp phải cảnh này.

Cậu ta không cố ý, ai ngờ mới không may đụng phải cô ấy đã ngã ra.

Tiêu Nam cảm giác có chút ngốc, nếu bảo đối phương ăn vạ thì cũng không đúng. Nhưng mà sao đây? Sao cô ta không đứng dậy? Hay là có chuyện gì rồi?

Nghĩ đến đây, Tiêu Nam ngồi xổm xuống, muốn đỡ người ta.

Vừa mới vừa đụng vào cánh tay Lý Giai Vân, cô ấy lại như vớ được cái phao cứu mạng, ôm chặt lấy chân cậu không buông tay.

"Này..." Tiêu Nam hoảng sợ, muốn giật ra.

Cô gái bị kéo nên lảo đảo một cái, nhưng tay vẫn không buông. Không chỉ vậy, cô còn khóc lớn hơn, người đầy mùi rượu.

Tiêu Nam vội ngó nghiêng xung quang, trán rịn mồ hôi, cậu ta không làm gì đâu nha!

Rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Bị ai thấy thì biết giải thích thế nào?!

Nhờ tài đoán mệnh, tôi nổi tiếng toàn Tinh TếWhere stories live. Discover now