Chương 64: Trả giá

51 13 7
                                    


Tịch Dương nghe xong lời này, sửng sốt vài giây, sau khi ý thức được đột nhiên phá lên cười.

"Đã đến lúc này rồi, sao anh còn nói với tôi những chuyện đại sự vô nghĩa như vậy?" Tịch Dương cười đặc biệt khoa trương, ôm bụng không thể đứng thẳng lên được.

Diệp Chu cũng không giận, chỉ là mặt không chút thay đổi nhìn y, thậm chí trong mắt còn sót lại vài phần ý cười.

Tịch Dương ngừng cười, vươn tay lau nước mắt nơi khóe mắt, ho nhẹ vài tiếng, nhàn nhạt nói: "Đạo diễn Diệp, anh cho rằng bộ phim này là do gia đình anh đầu tư sao, đúng vậy, anh là đạo diễn của [Theo đuổi ánh sáng], nhưng phía trên anh còn có nhà đầu tư, đạo diễn như anh cùng diễn viên như tôi khác nhau chỗ nào, đều làm công ăn lương giống nhau."

"Bây giờ nói nhiều như vậy, tôi chỉ hỏi anh một câu đơn giản thôi." Tịch Dương lộ ra vẻ thương hại, nhìn Diệp Chu như nhìn một tên đáng thương không biết rõ tình hình, "Anh đổi diễn viên chính là tôi, vậy anh định giải thích với nhà đầu tư như thế nào, anh cho rằng nhà đầu tư sẽ tha cho anh sao?"

Lúc y nói Diệp Chu cũng không có cắt ngang, sau khi y nói xong, xác định y đã không còn lời muốn nói, trước mắt giễu cợt của Tịch Dương, làm bộ một mặt bừng tỉnh, suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý: "Tôi thấy anh nói rất đúng."

"Anh là đạo diễn, sau này chúng ta còn phải hợp tác, tôi cũng không muốn làm quá mất mặt, anh chỉ cần nghiêm túc xin lỗi tôi, sau đó đuổi diễn viên quần chúng này, chuyện này coi như qua..."

Tịch Dương còn chưa nói xong, Diệp Chu đã đưa tay ra hiệu với y.

Sau đó, Diệp Chu lấy điện thoại di động từ trong túi ra, thành thục nhập một dãy số trên đó, sau vài giây, cuộc gọi được kết nối thành công, giọng nói trầm thấp lười biếng của Giang tổng vang lên bên tai.

"Sao đột nhiên lại gọi điện thoại?"

Diệp Chu liếc Tịch Dương một cái, ngữ khí vô cùng nghiêm túc nói: "Giang tiên sinh, tôi là Diệp Chu, đạo diễn của [Theo đuổi ánh sáng], chuyện là như vậy, gần đây đoàn làm phim có chút vấn đề, tôi muốn báo cáo cho ngài."

Giang tổng đang xử lý tài liệu nghe cậu dùng ngữ điệu như vậy nói chuyện, hơi nhướng mày, dừng tay đang ký tên, nói: "Nói đi."

Sợ Tịch Dương nghe không rõ, Diệp Chu đem điện thoại cách xa bên tai, mở loa ngoài, quay đầu lại hỏi: "Âm lượng này anh nghe được sao?"

Tịch Dương chỉ cho rằng cậu giở trò, dù sao y cũng vào nghề lâu rồi, trừ một số đạo diễn đặc biệt có tên tuổi, các đạo diễn bình thường đều không dám nói chuyện như vậy với nhà đầu tư của mình.

Thấy Diệp Chu gọi điện thoại vào lúc này, y chế nhạo sự tự phụ của cậu, khoanh tay chế giễu xem màn trình diễn của cậu.

Sau khi xác nhận y có thể nghe thấy, Diệp Chu không nói nhảm nữa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói với Giang tổng: "Nam diễn viên chính Tịch Dương nhiều lần đến muộn về sớm, điều này ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến độ quay phim nên tôi muốn đổi vai chính, báo cáo với ngài một chút, nhân tiện xin ý kiến ​​của ngày."

Nhất Định Phải Tiêu Hết Tiền Của Nhân Vật Phản Diện Trước Khi Hắn Phá SảnWhere stories live. Discover now