Chương 26

992 131 41
                                    

Chương 26 

Ngày thứ hai sau khi thành hôn, theo thường lệ phải kính trà cho cha mẹ chồng.

Phụ mẫu của Tào Úy Ninh đã sớm qua đời, hiện giờ trưởng bối chỉ có Phạm Hoài Không, lại bởi vì còn ở trong Tứ Quý sơn trang, đương nhiên không thể bỏ qua Ôn Khách Hành và Chu Tử Thư, cho nên ngày thứ hai sau tân hôn, kính trà cho toàn bộ trưởng bối trong nhà.

Ôn Khách Hành ngồi ở vị trí chủ thượng, nhìn Cố Tương đang ngáp ngắn ngáp dài, đôi mắt hình viên đạn nhìn sang Tào Úy Ninh như muốn đục Tào Úy Ninh thành cái rổ.

"Khụ, lão Ôn." Chu Tử Thư gọi một tiếng.

Ôn Khách Hành lúc này mới thu ánh mắt lại, phất tay bảo hai người nhanh kính trà.

Cố Tương nâng chén trà, kính cho Phạm Hoài Không trước, Phạm Hoài Không vui tươi hớn hở tiếp nhận, cười nói: "Sau này con là người của Thanh Phong Kiếm phái ta, ta là một người thô thiển, Úy Ninh cũng là một đứa nhỏ ngốc, có chuyện gì con đừng để trong lòng, có ủy khuất gì cũng đừng chịu đựng một mình, phải nói ra mới tốt được. Sau này nếu tiểu tử này khi dễ con, con cứ nói với sư thúc, sư thúc trút giận cho con!"

"Dạ!"

"Sư thúc người nói gì vậy! Con làm sao dám khi dễ A Tương......"

Cố Tương kính trà cho Phạm Hoài Không xong, liền đến phiên Tào Úy Ninh kính trà cho Ôn Khách Hành, Tào Úy Ninh nơm nớp lo sợ nâng chén trà, giống như con dâu bị mẹ chồng chán ghét, từng bước run run đến trước mặt Ôn Khách Hành.

May mà có ánh mắt của Cố Tương và Chu Tử Thư cảnh cáo, Ôn Khách Hành tuy rằng không hòa nhã lắm nhưng cũng không làm khó Tào Úy Ninh, tiếp nhận chén trà uống một ngụm rồi để lên bàn.

Tào Úy Ninh nhẹ nhàng thở ra, vừa ngẩng đầu liền thấy Chu Tử Thư cười tủm tìm nhìn mình, vội vàng nâng chén trà cuối cùng đến trước mặt 'nhạc mẫu đại nhân' của mình.

"Sau này chúng ta là người một nhà, ngươi không cần cẩn thận như vậy, tiểu nha đầu này suốt ngày nghịch ngợm không ra bộ dáng cô nương gì cả, cần ngươi tốn nhiều tâm tư chăm sóc cho nàng một chút!"

Chu Tử Thư cũng không làm khó Tào Úy Ninh, chỉ cười cười cúi đầu uống trà, hương vị trà tươi mát nhưng có chút chua xót, y bỗng nhiên cảm thấy ngực có cảm giác bị đè nén, không thể nuốt xuống được còn muốn nôn trở ra.

Chỉ là trà này là tâm ý của Tào Úy Ninh, Chu Tử Thư không muốn làm Tào Úy Ninh khó xử, cho nên áp chế cảm giác khó chịu nhấp một ngụm.

Nước trà đảo một vòng trong miệng, nhưng vẫn không nuốt xuống được, Chu Tử Thư cảm giác được dạ dày cuộn lên một trận, nhất thời nôn ra.

"A Tự!!!"

"Mẫu thân!!!"

"Sư phụ!!!"

"Chu trang chủ!!!"

Đại sảnh tức thì lộn xộn, Ôn Khách Hành nhanh chân tiến lên ôm Chu Tử Thư vào lòng, không ngừng vỗ ngực thuận khí cho y, nôn nóng hỏi: "Làm sao vậy A Tự? Thân thể có chỗ nào không khỏe sao? Hay là trong trà này có độc?"

[EDIT - HOÀN] [Ôn Chu đồng nhân] Lịch hiểm ký của Vong TểWhere stories live. Discover now