Chương 98: Thường Ngày

5.1K 315 15
                                    


Cổ Lệ Tiệp vẫn chưa trở về, mọi người nhắn tin dò hỏi ngày Cổ Lệ Tiệp trở về, tin nhắn gửi đi như đá ném xuống biển lớn, không một lời hồi âm.

Sở Ấu Cơ cùng Cung Thanh Hạ chỉ có thể đẩy lùi lại đẩy lùi lễ cưới mà thôi.

Đảo mắt đã đến tháng 3 năm sau.

Chu Tiểu Kiều giận không nhịn nổi. Hất bàn ghế đứng dậy, "Đến tột cùng là Khổng Tước nữ muốn thế nào đây ?"

"Nơi này là Vân Đỉnh," Cung Thanh Hạ trầm mặt xuống, "Hủy hoại tài sản của người khác, đương nhiên là cô không đau lòng rồi."

"Tôi xin," Chu Tiểu Kiều đứng chống nạnh nói, "Tôi thật muốn thay đổi cách nhìn về cô đấy Cung Phấn." Nhìn Cung Thanh Hạ chút, "Tôi làm đổ bàn ghế cùng là bàn ghế của Sở gia a, ai ôi, Ấu Cơ còn chưa nói gì, cô cũng nên để chút mặt mũi cho tôi chứ ?" Nói xong nâng bàn ghế lên, "Tôi nên ngã thế nào mới phải đây ?"

"Thế nào sao ?" Cung Thanh Hạ nheo mắt lại, búng búng ngón tay ----------

Năm giây sau, Chu Tiểu Kiều bị Cung Thanh Hạ quất ngã, nằm nhoài trên đất, không ngừng rên, "Ai ui, đau quá ........."

"Thật vô vị." Cung Thanh Hạ ngồi xuống ghế sô pha, ánh mắt xa xăm, thầm kín nói, "Vẫn là thư kí Cổ ngã đẹp mắt hơn."

Chu Tiểu Kiều tức đến suýt ngất đi, "Chê tôi ngã không đẹp , không bằng cô tự đi tìm Khổng Tước nữ đi a."

"Tôi không tìm được nàng," Cung Thanh Hạ nhíu mày, "Cô tìm được sao ?"

Chu Tiểu kiều, ". . . . . ."

"Nhìn xem," Lâm Dịch Huyên ôm tiểu Vị Hi vừa mới ngủ dậy ra khỏi phòng ngủ, "Mẹ Thanh Hạ cùng Tiểu Kiều thật là trẻ con, lớn như vậy rồi mà còn đánh nhau chí chóe."

"Vị Hi." Chu Tiểu Kiều nhìn thấy tiểu Bảo Bảo, lập tức đứng lên, cũng không kịp nhớ là lưng đang đau, làm mặt quỷ hấp dẫn chú ý của tiểu Bảo Bảo, "Xem này ! Xem này !"

Tiểu Vị Hi tò mò mở to hai mắt nhìn Chu Tiểu Kiều, sau đó mỉm cười vui vẻ.

Chu Tiểu Kiều đứng lên, duỗi cánh tay ra trước mặt tiểu Vị Hi, "Đến, Vị Hi, để a di ôm cái nào."

Tiểu Vị Hi đã hơn 5 tháng tuổi, có thể tự xoay mình, nàng xoay người trong lòng Lâm Dịch Huyên, mặt đang đối diện với Chu Tiểu Kiều xoay thành đối diện với Lâm Dịch Huyên, cánh tay trắng mịn ôm vòng lấy cổ Lâm Dịch Huyên, như muốn chứng tỏ rằng không muốn a di ôm, chỉ muốn bà ngoại ôm.

Lúc này Lâm Dịch Huyên đặt một nụ hôn tán thưởng lên khuôn mặt nhỏ của cháu gái.

Chu Tiểu Kiều giả vờ tức giận, đi tới trước mặt Lâm Dịch Huyên, làm vẻ như muốn cướp bằng được tiểu Vị Hi, "Không muốn a di ôm, a di càng muốn ôm."

Bàn tay của tiểu Vị Hi càng nắm chặt lấy cổ bà ngoại, đồng thời chôn mặt vào vai bà ngoại, rõ ràng là muốn né tránh Chu Tiểu Kiều.

Chu Tiểu Kiều thấy đứa bé còn nhỏ mà đã thông minh lanh lợi như vậy, không khỏi cười ha hả, đúng lúc đang cười, nhìn thấy Cung mẫu ôm tiểu Tĩnh Viêm từ trong phòng ngủ đi ra, lại duỗi cánh tay ra trước mặt tiểu Tĩnh Viêm vỗ vỗ, "Đến, Tĩnh Viêm, a di ôm."

[BH] [EDIT - Hoàn] Chủ Tịch Đang Viết Chữ - Bình Quả Nhất Sinh ThôiWhere stories live. Discover now