21. Tôi mắc bệnh "chỉ cần nói chuyện với gã thì sẽ chết"

356 35 7
                                    


"Giang Kiệt, cậu và bạn cậu tính đi đâu? Tôi đi cùng cậu." Long tổng tài bỗng đi đến chỗ tôi và Giang Kiệt, nhìn tôi nói.

Chết tiệt! Giang Kiệt cậu đừng đồng ý!

"Vừa rồi không phải anh rất bận sao? Sao giờ lại rảnh rồi?" Giang Kiệt nhàn nhạt nói, có ý cự tuyệt.

Làm tốt lắm! Hắn có âm mưu! Bạn nhỏ Giang Kiệt, mạng sống của sư huynh tôi giao cho cậu đấy!!

Ai ngờ Long tổng tài không thèm để ý, đôi mắt nhìn chằm chằm tôi, nói: "Tôi mới xong việc rồi...... Hơn nữa, tôi cảm thấy tôi cùng vị tiên sinh này có chút thân quen....."

Đậu xanh, ai thân quen?! Đừng nghĩ rằng anh có cái mặt bá đạo tổng tài huyền khốc giống Hạ Chí thì lão tử sẽ giúp anh nói chuyện, hừ! Đã nói đừng có dùng ánh mắt đó nhìn tôi!

Tôi cúi đầu, làm bộ không nhìn thấy Long tổng tài đưa ra ám hiệu bảo tôi khuyên nhủ Giang Kiệt đồng ý, hơn nữa tôi còn chờ đợi Giang Kiệt cự tuyệt Long tổng tài.

"Thôi được."

Không sai! Chính là như vậy! Kiên định cự tuyệt...... Á? Từ từ, Giang Kiệt cậu nói cái gì?!

Không phải nên hung hăng cự tuyệt hắn sao?! Cậu xem lúc hắn không cười trông rất đáng sợ, hiện tại hắn cười lên, cảm giác lông tơ trên người tôi đều đông cứng lại, làm xao đây?!

Giang Kiệt, cậu cái đồ đồng đội heo này!! Hức hức hức.

Sau đó, Giang Kiệt mang tôi cùng Long tổng tài đi lên phòng nghỉ cho khách quý ở lầu hai, nơi này có cái quán cà phê, có nhiều gian ngăn cách nhau, sắc điệu tươi mát.

Mặc kệ tôi không muốn cỡ nào, vẫn phải ngồi đối diện Long tổng tài, Giang Kiệt ngồi bên cạnh tôi, cái hệ thống kia giống như con ruồi to bự bay quanh tôi xoay vài vòng......

Lão tử thật muốn đánh bay quả cầu đó quá, loại cảm giác ngứa tay này quả thật không thể nhịn được mà, làm xao đây?!

Đáng tiếc tôi chỉ có thể bất đắc dĩ cực lực làm lơ nó, một bên làm lơ ánh mắt của Long tổng tài đang nhìn tôi chăm chú, một bên nói chuyện với Giang Kiệt.

Tuyệt đối không có người còn bận rộn hơn tôi, nhưng đây không phải trọng điểm, trọng điểm là Giang Kiệt bỗng nhiên nhận được điện thoại, có vẻ là cuộc gọi rất quan trọng, sau đó quay qua xin lỗi tôi, đi đến một bên gọi điện thoại, để tôi ở lại cùng Long tổng tài cùng quả cầu hệ thống kia......

Lúc này tôi suy nghĩ rất nhiều.

Tỷ như tôi có nên đi theo Giang Kiệt không, có nên làm bộ mình cũng có điện thoại rồi chạy ra ngoài tìm Hạ Chí cầu cứu, hoặc là làm phép độn thổ. Hay là tôi nói cho hắn tôi mắc bệnh chỉ cần nói chuyện với hắn thì sẽ chết QAQ~~~~~

Nhưng thực tế tôi chỉ cứng đờ ngồi ở ghế, nghe đối phương nói: "Tôi biết, anh nhìn thấy......"

"......" Tôi nên nói cái gì?! Hức hức, tôi nên ủy khuất nói cho hắn ' lão tử cũng không muốn thấy ' hay là nên khí phách dùng sức vỗ cái bàn nói ' đậu má, lão tử thấy thì sao?! Hoặc là cao lãnh không nói lời nào?

Tôi còn chưa quyết định xong, Long tổng tài liền buông cái ly trên tay, hai tay giao điệp tương nắm đặt ở chóp mũi, nhìn thoáng qua hệ thống, hệ thống liền lập tức bay đến bên Long tổng tài, cứ thế bay trên không trung, hắn nói: "Anh nói, nếu có người biết bí mật của anh, thì anh sẽ làm gì?"

Tôi sẽ cung kính hắn như hắn là tổ tiên tôi, mỗi ngày đốt một nén nhang! Còn cho hắn 80, không, 100 triệu để hắn tiêu xài, không đủ lại cho, sẽ ôn tồn cùng hắn nói chuyện, sẽ đối xử với hắn còn tốt hơn mẹ ruột, thế nào, thiếu niên, muốn học với tôi không?!

Tôi nhìn Long tổng tài hơi hơi nhếch khóe mắt lên, lặng lẽ nuốt mắt nước miếng, không dám đem suy nghĩ nói ra, chỉ yên lặng nhìn di động coi thời gian, tự hỏi khi nào Giang Kiệt trở về, tỷ lệ cậu ta trở về còn có thể nhìn thấy tôi là bao nhiêu QAQ

"Sao vậy? Vì sao không nói lời nào?" Long tổng tài thanh âm thấp xuống.

Tôi giật mình, vừa ngẩng đầu, muốn nói gì đó để tỏ vẻ chính mình tuyệt đối không có lớn mật bỏ qua hắn, đừng đưa tôi đến thế giới thú nhân như cô Mary Soda kia, hệ thống bỗng nhiên mở miệng.

Hệ thống có đôi mắt như đậu xanh, còn phi thường nhân tính hóa có một cái miệng để trang trí, bởi vì lúc nó nói chuyện căn bản không cần dùng miệng a *quăng bàn*!

Hệ thống máy móc nói: "Ký chủ, hắn chính là người mà ký chủ từng đụng xe vào."

Tôi nhìn Ngạo Thiên huynh nhướng mày, tựa hồ rất kinh ngạc.

"Chẳng qua lúc trước thân thể hắn bị người xuyên việt xâm chiếm, giờ đây mới là nguyên chủ."

"À......" Long tổng tài cười cười, nói "Thì ra là thế, khó trách tôi cảm thấy có chút quen mắt...... anh dạng này vẫn đẹp hơn."

Ha ha, mà cho dù anh có khen tôi, tôi cũng sẽ không cao hứng, một lần gặp sự kiện siêu nhiên là đã đủ rồi, lão tử một chút đều không nghĩ lại đụng vào! Anh là BUG của thế giới này!!!

Còn có thể để những kẻ bình phàm, không xuyên qua, không trọng sinh, không có hệ thống như chúng tôi vui sướng chơi đùa không hả?!

"Không thể."

"A?" Tôi sửng sốt, không biết là trùng hợp hay sao, lão tử mới vừa phun tào xong, tên Long Ngạo Thiên này liền nói tiếp! Nhất định là trùng hợp! Nhất định là vậy!

"Anh nói trùng hợp thì nó là trùng hợp đi." Long tổng tài tâm tình khá tốt, ánh mắt đen láy sáng lên một chút, "Còn có, không phải công ty của tôi đặt tên là Ngạo Thiên thì tên tôi là Long Ngạo Thiên, tôi tên Long Lâm."

Tôi chưa nghe hắn nói xong thì suýt nữa đánh nghiêng ly cà phê trước mặt, cầm lấy áo khoác liền vội vàng rời đi, đậu má! Quá đáng sợ! Hắn có thể nghe được lòng tôi suy nghĩ cái gì đúng không!!! Đây là gian lận a a a!
......
Long Lâm nhìn tôi rời đi, thu lại nụ cười trên mặt, sau một lúc lâu, nói: "Hệ thống, mày đã nói, tao là vai chính của thế giới này......"

Hệ thống nói: "Đúng vậy."

"Tao muốn, nhất định sẽ được đến, mày nói đúng không?"

"Không sai."

Long Lâm đang cười, trên mặt lại không như đang cười, chỉ là đôi mắt đen dọa người: "Như vậy, tao muốn anh ta."

[Đam mỹ/ edit] Tà mị bá đạo tổng tài yêu tôiWhere stories live. Discover now