30. Thứ cả đời đều không muốn biết

249 30 2
                                    

Cuối cùng Hạ Chí không ở trên xe làm chuyện ngượng ngùng gì với tôi, địa chỉ nhà tôi không cần nói, em ấy đã giúp tôi đeo đai an toàn, sau đó chạy xe đi.

Dọc trên đường đi bỗng nhiên yên tĩnh, tôi nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ không nói gì, Hạ Chí cũng chuyên tâm lái xe, làm lơ thứ nhô cao giữa háng em ấy với gương mặt chính trực cấm dục.

Giữa tôi và Hạ Chí tựa hồ xuất hiện rất nhiều vấn đề, đề bài của vấn đề đó là cái gì, tôi còn chưa biết rõ, đã bị Hạ Chí giải quyết, vì thế bây giờ tôi cũng không biết trong lòng hoảng hốt cái gì, rõ ràng quan hệ của tôi với tổng tài nhà tôi tốt như vậy, tôi thích em ấy, em ấy cũng thích tôi.

Gần đây lão tử luôn nói ' thích ' tới ' thích ' đi, thật thẹn thùng.

Xe lục tục chuyển mấy vòng, chậm rãi ngừng ở dưới lầu nhà tôi, tôi vừa cởi đai an toàn, Hạ Chí đã đứng bên ngoài giúp tôi mở cửa ra, lúc em ấy khom lưng tiến vào còn không quên hôn trán tôi một chút, sau đó giúp tôi xách bao, tôi một thân nhẹ nhàng xuống xe, đi ở phía trước mở cửa.

Chìa khóa một bên cắm vào, tôi một bên hỏi Hạ Chí: "Hạ Chí, em đã từng vào đây chưa?"

Ở bên ngoài Hạ Chí luôn mang một thân khí chất tà mị tổng tài nhàn nhạt trở về một câu: "Đi vào."

Tôi quay đầu lại nhìn em ấy một cái, tiểu tử này mỗi lần nói chuyện đều chỉ nói một nửa, liền lấy chuyện hôm nay tôi về nhà để nói đi, em ấy khẳng định là sợ tôi biết những chuyện mà em ấy đã làm rồi tức giận, mới một hai phải chạy tới đi theo trẫm, aizz, thật là tiểu yêu tinh dính người.

Bất quá trực giác của Hạ Chí có đôi khi thật chuẩn, nếu hôm nay em ấy để tôi một mình phát hiện những việc này, lại không lập tức đến giải thích, tôi nhất định sẽ vừa rối rắm lại vừa tức giận, ai kêu em ấy lừa gạt tôi nhiều chuyện như vậy?

Thôi, đều đi qua, nghĩ mấy chuyện đó làm gì.

Tôi chính là người sợ phiền toái như vậy đấy, lười đến suy nghĩ chuyện quá phức tạp, tôi chỉ muốn ba tôi sớm khỏi bệnh, sau đó kiên trì đưa hai vợ chồng già đến ở cùng tôi và Hạ Chí, trước kia là không có năng lực, hai vợ chồng già cũng không muốn, còn giờ thì là tôi không yên tâm bọn họ.

Vừa nghĩ vừa đi, cửa mở ra, trước cửa truyền đến không khí ẩm thấp, rốt cuộc là bao lâu không trở về?! Không khí đều bị mốc meo!

Tôi trực tiếp đi vào, giày cũng không cởi, đi kéo bức màn ra, mở cửa sổ, trong nháy mắt không khí lưu thông lên, ánh mặt trời chiếu sáng căn phòng không lớn này, khiến nó như lập tức sống lại.

Căn nhà này do ba mẹ tôi mua từ lâu, tổng cộng có hai phòng một sảnh, ở vài thập niên, tôi lớn lên ở căn nhà này, nhìn đồ vật quen thuộc xung quanh, tức khắc cảm thấy vô cùng thả lỏng, Hạ Chí cũng đang đánh giá căn nhà, để lại cho tôi sườn mặt kiên nghị, hình dáng rõ ràng, ánh nắng màu ấm khiến mái tóc em ấy nhiễm vòng sáng xinh đẹp, quả thật đẹp ngây người!

Đậu má, Hạ Chí tên tiểu yêu tinh này cứ quyến rũ tôi!

Tôi yên lặng xoa xoa khóe miệng, ừm, không có chất lỏng gì như là nước miếng, sau đó ho khan vài tiếng, đem lực chú ý của Hạ Chí chuyển dời đến trên người tôi, em ấy vừa đi lại đây một bên hỏi: "Làm sao vậy, bảo bối."

[Đam mỹ/ edit] Tà mị bá đạo tổng tài yêu tôiWhere stories live. Discover now