31. Vả mặt thì vả mặt đi, đừng có ngừng

219 28 0
                                    

Khoảng cách tôi phát hiện những dòng nhật ký trên giấy vẽ, đã qua một tuần.

Tôi đương nhiên không có nói cho Hạ Chí chuyện này, chuyện đã qua đi, tôi cho rằng không nên gắt gao nắm lấy không bỏ, huống chi chính bản thân tôi cũng đã quên mất, khẳng định không phải chuyện gì quan trọng, tuyệt đối không quan trọng!

Nhưng trực giác của tôi lại luôn khiến tôi không tự giác muốn biết trong quá khứ tôi đã gặp chuyện gì, Hạ Chí kỳ thật rất thích ăn dấm, tôi cũng liền không nói cho em ấy, muốn đơn độc tìm mẹ tôi hỏi một chút, đáng tiếc lại không có thời gian.

Bởi vì gần đây không biết tại sao, thân thể ba tôi bỗng gặp tình trạng nguy hiểm, bị đưa đi phòng chăm sóc đặc biệt, bác sĩ nhìn tôi với ánh mắt tràn ngập câu nói ' nén bi thương ', Hạ Chí vẫn luôn ở bên tôi, tôi không tìm thấy thời gian ở cùng mẹ, hơn nữa có lẽ mẹ tôi cũng không có tâm tình để nói chuyện với tôi, cho nên tôi tạm thời buông xuống vấn đề trong lòng.

Gần đây Hạ Chí rất rảnh rỗi, cứ loanh quanh ở bên tôi, đi theo tôi chăm sóc ba mẹ tôi, giống như một cô vợ đảm đang, mỗi lần mẹ tôi nhìn thấy em ấy, đều vui mừng cười, lúc đầu còn làm cho tôi hơi xấu hổ, dù sao cũng là ở trước mặt mẹ mình, vẫn sẽ có chút ngại ngùng, chỉ đi cùng Hạ Chí gần chút tôi cũng sẽ chú ý, sau này tôi cũng quen cái biểu tình 'yoooooo' khi gặp Hạ Chí của mẹ, thật là không dễ dàng.

Tôi đã lặng lẽ giấu nhật ký đi, cảm thấy có chút tội lỗi, thật cẩn thận, sợ bị Hạ Chí nhìn thấy, rõ ràng mấy thứ này cũng sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống hài hòa của chồng chồng chúng tôi......

Mặc dù, trước đây tôi có khả năng bị một tên biến thái theo dõi khiến tôi có chút ghét gay, nhưng bây giờ tôi đã cong hoàn toàn! Tôi trong sạch! Tôi không có ngoại tình! Hạ Chí em yên tâm đi!

Thôi được, dù tôi có rít gào trong nội tâm cỡ nào thì tổng tài nhà tôi cũng không nghe thấy được, không nên lãng phí năng lượng.

Đến cuối tháng, tình trạng của ba vẫn chưa có chuyển biến tốt, tôi đã định đưa bọn họ chuyển viện đến nơi mà tôi và Hạ Chí đang sinh sống để trị liệu, nhưng kế hoạch đã phá sản, mẹ cũng thúc giục tôi và Hạ Chí về đi, nói chúng tôi ở đây quá lâu cũng không tốt, bà đã thói quen, có bà ở đây là được......

Những lời này nói ra khiến lòng tôi khó chịu, rất muốn ở lại đây cùng họ một thời gian, nhưng Phù Tử cũng bắt đầu gọi điện tới thúc giục tôi trở về, rất nhiều chuyện không thể tùy hứng, vì thế tôi hứa hẹn chờ giải quyết công việc xong, tôi sẽ về đây với ba mẹ, tôi còn muốn nhìn ba tôi tỉnh lại mà, cho dù sau khi tỉnh lại ba tôi có tát tôi một cái thì tôi cũng vui mừng.

Hiệu suất làm việc của Hạ Chí rất cao, gọi vài cuộc điện thoại là đã mua được vé xe hạng nhất, chiếc xe mới mua cũng đã tìm được chỗ để, tóm lại mấy chuyện nhỏ nhặt này trước giờ Hạ Chí đều một tay làm tốt, em ấy nói, tôi chỉ cần hưởng thụ thôi, mọi chuyện đều có em ấy lo rồi.

Đậu má, lúc em ấy nói những lời này, Hạ Chí đang lọc thịt cua cho trẫm, để đầy một đĩa, tôi cảm động tức khắc thưởng Hạ Chí một cái hôn, bạn nhỏ Hạ Chí lúc ấy cũng tuổi trẻ, trông rất ngại ngùng, lần đầu tiên tôi chủ động hôn, khiến em ấy ngay cả lời cũng nói không xong, ngẫm lại thật đúng là đáng yêu.

[Đam mỹ/ edit] Tà mị bá đạo tổng tài yêu tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ