Chương 92

4.3K 277 23
                                    

Ở trong sân cũng không có dã bách hợp nào.

Văn Cẩn Ngôn ôm Lục Kiều Vi đến trước cửa sổ, hôn lên vai nàng, bảo nàng nhìn bóng đêm ngoài sân, phía dưới có bãi cỏ xanh mướt, ánh đèn từ đường bên ngoài chiếu vào trong sân, khiến khu vực đó vô cùng yên tĩnh.

Cô cố ý nói vào tai Lục Kiều Vi: “Cỏ cứng như vậy, rất đau người, lăn lộn trong cỏ, em có chịu được không?”

Không đợi Lục Kiều Vi trả lời, cô nhẹ nhàng nhéo một bên chân của Lục Kiều Vi, “Giống như vậy.”

Lục Kiều Vi kêu lên một tiếng, khó chịu nghiêng đầu, cố gắng tránh khỏi khi dễ của cô, Văn Cẩn Ngôn lại nói: "Em thật sự không nhớ chuyện gì đã xảy ra tối qua sao? Em rất dính người, làm gì cũng muốn chị ôm."

Xấu hổ muốn chết.

Lục Kiều Vi che miệng cô, lại bị Văn Cẩn Ngôn liếm lòng bàn tay, sau đó nắm lấy tay đi xuống.

Hành động của cô hoàn toàn khác với ôn nhu lúc này, rõ ràng là rất hung hăng, nhưng lời nói lại vô cùng ôn nhu, “Sau này, chị sẽ trồng hoa trong sân, cùng em hái hoa lấy mật, em có thích ăn mật không?”

Lục Kiều Vi lắc đầu, nàng thích ăn cay.

Lúc này Văn Cẩn Ngôn có chút đáng sợ, ôm nàng chặt đến mức làm nàng có chút đau, làm nàng hối hận vì lời khoác lác trước đó.

Nữ nhân tội gì khó xử nữ nhân a.

"Em thích ăn mật."

Văn Cẩn Ngôn nhéo mặt nàng, muốn nhìn bộ dáng muốn khóc của nàng.

Kỳ thực đêm đó Văn Cẩn Ngôn cũng không nói nhiều, lúc sắp hung hăng sẽ đột nhiên nói chuyện ôn nhu, nhưng càng như vậy, Lục Kiều Vi càng kinh hãi, không phân biệt được đâu mới là Văn Cẩn Ngôn chân chính.

Lúc này nàng chỉ có thể ôm chặt Văn Cẩn Ngôn, sợ cô lại biến thành người khác, trở thành xa lạ, vài lần biến hình liền biến mất không thấy.

Lúc kết thúc, Lục Kiều Vi nằm trên giường thở dốc, Văn Cẩn Ngôn rất có tinh lực mà nằm nghiêng bên cạnh nàng, hỏi: “Chị làm có tốt không? Có xem như là nữ nhân chăm chỉ khổ làm không? Có rất ít nữ nhân như chị nha, em phải quý trọng đấy."

Lục Kiều Vi há miệng thở dốc, giọng khàn khàn, lại không dám vùi mình vào trong hố, nàng vỗ nhẹ vào vai Văn Cẩn Ngôn nói: “Oai, chị rất tốt."

"Chị sẽ đối tốt với em cả đời."

Dù hồ nháo một đêm nhưng Lục Kiều Vi vẫn dậy sớm, không khí trong nhà vẫn rất lạnh nhạt, trong bữa cơm cũng rất yên tĩnh.

Ăn xong, nàng ngồi cạnh bàn uống trà, Lục Kiều Vi lén nhìn phu nhân Jones rồi nhìn Văn Cẩn Ngôn, hai người kia đều im lặng, thỉnh thoảng ánh mắt sẽ giao nhau nhưng vẫn không nói một lời.

Nàng muốn phá bỏ xấu hổ, nói chút chủ đề, nhưng nàng lại không dám nói, uống liên tục hai tách trà, thật sự chịu không nổi lại đứng dậy đi vệ sinh.

Khi nàng quay lại, ở nhà có một nhóm người, đều là người nước ngoài, mỗi người đều cầm tập văn kiện trên tay, lưu loát nói hết câu này đến câu khác bằng tiếng Anh.

[BHTT][Edit] Thương Nhân Đá Quý và Tiểu Thư Kim Cương - Nhập Nhập NhaWhere stories live. Discover now