Chương 114 Thích x Khúc

2.3K 207 21
                                    

Thích Nhất Hoan vừa nói ra những lời như vậy, Khúc Thanh Trúc liền bị dọa tới, chủ tiệm bên cạnh rất vui mừng, kêu nhân viên bán hàng mang ra bảy bộ váy công chúa với nhiều màu sắc khác nhau.

"Không cần mua nhiều, cũng không cần phải mặc mỗi ngày." Khúc Thanh Trúc kéo nàng sang một bên, lý trí nói: "Loại váy này rất hạn chế, nếu chúng ta đi nơi khác, chị sẽ khó đi lại."

"Không sao." Thích Nhất Hoan nói, "Tôi thích mặc."

Nàng nhận xét về chiếc váy công chúa, nói thêm: "Kỳ thực tôi cũng có một ước mơ, đó là một ngày nào đó, tôi có thể mặc váy công chúa, giẫm lên những đám mây sặc sỡ, bước đến trước mặt vợ của tôi, nói với cô ấy rằng tôi yêu cô ấy mười nghìn năm."

Khúc Thanh Trúc muốn cười, không nhịn được, cô mấp máy môi nói: "Kỳ thực quần áo chị thường mặc cũng rất đẹp, rất hợp với tính cách của chị, không cần thay đổi. "

Đôi mắt của Thích Nhất Hoan lấp lánh những vì sao.

Khúc Thanh Trúc rất keo kiệt trong việc khen người khác, dù có khen cũng chỉ vì lễ phép, khô khan lại không chân thành.

Lúc này, Thích Nhất Hoan mới cúi đầu nhìn chính mình.

Hôm nay nàng chọn một chiếc váy đen cổ chữ V khoét sâu khoe trọn hình ngực, bởi vì hôm qua hai người làm chuyện đó, Khúc Thanh Trúc đã cắn vào ngực nàng, để lại vết răng.

Nàng ăn mặc như vậy nhằm mục đích khoe mối quan hệ của mình với Khúc Thanh Trúc, rất phóng đãng.

Thích Nhất Hoan nói: "Em có thể dùng lời khen tôi được không?"

"Gợi cảm, quyến rũ, không ai có thể mặc váy đến phong tình như vậy, dáng người của chị rất tuyệt, chỗ nào cần gầy thì gầy, nên đầy đặn liền đầy đặn, tuyệt đối không có thịt thừa. Hơn nữa, còn rất mềm dẻo." Khúc Thanh Trúc tỉ mỉ nói: "Chị rất hoàn hảo."

Thích Nhất Hoan kinh ngạc nhìn cô, đây là lần đầu tiên nàng nghe Khúc Thanh Trúc nói hùng hồn như vậy, nàng khiêm tốn đáp: "Còn tốt."

Trên mặt mang theo ý cười vui vẻ, ngón tay đặt lên khóe miệng đè lại, chiếc váy công chúa được gói trong một chiếc túi xách lớn, Thích Nhất Hoan vội vàng cầm lấy.

Nàng đi ra gọi lại cho thư ký, không có tiền làm gì cũng bất tiện, nàng nói "nhanh chóng" mấy lần.

Khúc Thanh Trúc hỏi nàng: "Chị còn muốn mua gì không?"

"Muốn mua trái tim của em? Ra giá đi."

Khúc Thanh Trúc nói: "Vô giá."

Hai người lại đổi nơi, đi dạo vài cửa hàng, khi đi ra, Khúc Thanh Trúc đưa túi cho nàng, bên trong là một chiếc quạt màu đỏ.

Trước đó đến cửa hàng, Thích Nhất Hoan nhìn qua cửa kính thích chiếc quạt này, nhìn mấy lần, nhưng vì không có tiền nên nàng không có mặt mũi đi đòi, không nghĩ tới Khúc Thanh Trúc nhớ kỹ.

Nàng lấy chiếc quạt ra, nói: "Thật xấu hổ, cứ để em trả tiền".

"Không phải chị nói tiền kiếm được là tiêu cho bạn gái sao, tôi cũng tiêu tiền cho bạn gái, không xung đột." Lúc Khúc Thanh Trúc nói, giọng điệu lạnh lùng, không biết còn nghĩ rằng cô đang nói chuyện kinh doanh.

[BHTT][Edit] Thương Nhân Đá Quý và Tiểu Thư Kim Cương - Nhập Nhập NhaWhere stories live. Discover now