Chương 22: Chạm tay chị ấy

617 51 4
                                    

Hai người tùy tiện vào một khách sạn gần đó thuê phòng, Thẩm Khinh Nhược sau khi đi vào liền gọi điện cho Tạ Trăn, nhờ Tạ Trăn mang quần áo và đồ dùng đến.

Trước khi vào khách sạn Mạnh Trì nhìn thấy lầu một có một cửa hàng tiện lợi, sau khi Thẩm Khinh Nhược vào phòng tắm cô liền ra khỏi phòng, đến lầu một mua đồ dùng.

Trong siêu thị có vài kiểu quần áo đơn giản, cô lo Tạ Trăn không thể đến liền, Thẩm Khinh Nhược tắm xong không có đồ thay liền bắt đầu chọn, lúc chọn được một bộ trong đó, trong lòng cô khẽ cục cựa.

Sau khi trở về phòng, cô đưa đồ đã mua cho Thẩm Khinh Nhược ở trong phòng tắm.

Mười phút sau, Thẩm Khinh Nhược đi ra, dùng khăn lau mái tóc còn ướt của mình, kéo kéo áo, nói với Mạnh Trì:

"Bạn nhỏ, em cố ý phải không?"

Cô mặc quần áo Mạnh Trì mua, chiếc áo màu vàng, bên trên in hình nhân vật hoạt hình bé yêu Spongebob* nhíu mày rất buồn cười.

*Nhân vật Spongebob trong hoạt hình Cậu bé bọt biển

Cô đến tuổi này chưa từng mặc qua kiểu quần áo như vậy

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Cô đến tuổi này chưa từng mặc qua kiểu quần áo như vậy.

Mạnh Trì đang cầm máy tính bảng vẽ, nghe thấy Thẩm Khinh Nhược hỏi liền ngẩng đầu lên nhìn, Thẩm Khinh Nhược đã tẩy trang, nhìn qua rất thuần khiết trẻ trung, bên trong quần đùi là đôi chân thon dài nõn nà, da thịt hơi ửng đỏ, cả người thoạt nhìn trẻ đi vài tuổi, giống như một cô sinh viên đại học.

Mạnh Trì vẫn bình tĩnh nói:

"Em tùy tiện chọn thôi."

Thẩm Khinh Nhược Ồ một tiếng, không nghĩ nhiều, chỉ chỉ quần áo nói:

"Sau này có như vậy thì em nhớ mua... chính chắn một chút, hoặc đơn giản chút cũng được, màu trắng màu đen hoặc thuần màu, tay ngắn ...vvv..."

Mạnh Trì chỉ Ừm một tiếng, cúi đầu vẽ tiếp, chờ Thẩm Khinh Nhược bỏ đi, cô mới ngước mắt lên nhìn.

Thật sự... rất đáng yêu.

Nửa tiếng sau, Mạnh Trì nghe thấy tiếng gõ bàn phím rất có tiết tấu, cô nhìn về phía bàn máy tính.

Trong phòng này có một cái màn hình tinh thể lỏng, không biết từ khi nào Thẩm Khinh Nhược đã mở máy tính, ngồi trên ghế da màu đen làm việc, tai nghe máy tính tùy tiện đeo trên cổ, chăm chú nhìn chằm chằm vào màn hình, tay trái linh hoạt gõ bàn phím, tay phải cầm chuột, giữa ngón tay lúc này cầm một điếu thuốc đang cháy, mới vừa lấy ra từ gói thuốc lá màu xanh nhạt, kế bên là túi ni lông Siêu thị trường hồ mở toạc, có vẻ vừa lấy gói thuốc từ trong đó ra.

[BH-HĐ-Editing] Lửa cháy lan ra đồng cỏ_Đông GiaiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ