chương 8

779 71 1
                                    

" các em đang làm cái gì thế hả "

cô kim hoảng loạn chạy vào trong lớp, chông kìa mặt cô tái mét luôn kìa.

" hyeonjoon em mau giải thích cho tôi "

cô kim chắc chắn đây là thảm họa tàn khốc nhất trong suốt 6 năm đứng trên bục giảng của mình, trời ơi là trời cô đang chứng kiến cái cảnh tượng gì thế kia

một đống học sinh nháo nhào chạy xung quanh, chúng thấy cô giáo chủ nhiệm đến lập tức biết điều mà nép hết vào một bên, chết chắc rồi lần này không ai cứu được hyeonjoon đâu, nhanh lên đứng cách xa ra một chút lửa bén đến chân bây giờ.

còn tưởng bản thân xúi quẩy bị phân đến dạy đám nghèo hèn này đã là quá đáng lắm rồi, ai mà ngờ một lũ ngu này còn rất biết cách tìm kiếm rắc rối lớn nữa

đừng sợ, người nên run rẩy bây giờ là cô kim kia kìa

" giải thích đi. em đang làm gì thế hả "

có ai đã nói với cô rằng cô của hiện tại rất đáng khiển trách không, nhìn vào cục diện hiện tại ai cũng biết rằng chính hyeonjoon mới là người bị gây sự trước, em chỉ phản kháng hơi quá đà một chút mà thôi. làm gì có đứa nào ở đây lại đi ngu ngốc kiếm chuyện với cái đám nhà giàu kia chứ

" nói đi, nói "

mẹ kiếp công việc cực khổ lắm bà đây mới kiếm được sắp có nguy cơ tiêu tán vào tay mấy đứa ngu ngốc chúng mày rồi.

" em không có gì để nói hết "

nói cái gì bây giờ đây, chẳng lẽ em lại bảo với cô rằng em chỉ đang tự bảo vệ chính mình thôi, bọn họ xứng đáng bị la mắng hơn em nhiều, nhưng em nói thế thì cô có tin em không? hyeonjoon không cảm nhận được sự công bằng nào ở đây hết, cô chỉ đang nổi khùng lên với em mà thôi.

cô chỉ thích người giàu thôi.

hyeonjoon vẫn hay bắt gặp những hoàn cảnh như thế này trên ti vi, một người nào đó tốt bụng, mang theo tinh thần chính nghĩa, không phân biệt tầng lớp giàu nghèo, đấu tranh cho công bằng , bảo vệ cho lẽ phải, làm một người hùng đích thực của cuộc đời này.

nhưng sao mười mấy năm rồi em vẫn chẳng gặp được ai như thế.

là do em xui xẻo hay vốn chẳng có chuyện tốt như thế trên đời.

" được lắm, theo tôi lên phòng giám thị "

nói rồi, cô kim lại trở về với hình ảnh người mẹ hiền đáng mến, cô tỏ ra đau lòng lắm, cúi người nâng từng đứa công tử vẫn đang rên rỉ dưới mặt đất lên, vẻ mặt rõ là tỏ ra áy náy, cô giải tạo cái gì chứ, đám nhóc ở đây thấy hết rồi nhé.

chúng nó không ưa hyeonjoon đâu, nhưng chúng nó biết phân biệt đúng sai hết đấy, hình ảnh người giáo viên giống như những tấm gương vỡ, càng ngày càng trở nên nứt nẻ, không thể xinh đẹp lung linh như cũ nữa rồi. đáng tiếc quá...

bước ra đến cửa hyeonjoon thấy jihoon đã đứng sẵn ở đó rồi, hắn chỉ nhìn em rồi thở dài, thực ra khi nãy, khi cô giáo chỉ vừa bước vào lớp thôi hắn đã có mặt ở đây rồi

Không Chỉ Là Bắt NạtWhere stories live. Discover now