#48: Chia lớp

7.7K 569 25
                                    


Nam sinh cơ bắp tên Cao Tuấn, cũng là học sinh thể dục, thời điểm nhập học thành tích đứng thứ hai.

Hắn biết thiếu niên trước mặt mình là Văn Yến.

Sao có thể không nhận ra cho được, lúc trước thi thể lực cậu đứng thứ nhất, hơn nữa thành tích còn bỏ xa người đứng thứ hai mấy con đường, sự ưu tú đến chói mắt đó khiến cho vị giáo viên khó tính nhất cũng phải công nhận, không khỏi ghé đầu tán thưởng mãi.

Văn Yến bóp cổ tay của hắn, thoạt nhìn gần như không dùng lực, nhưng cho dù Cao Tuấn có giãy giụa như thế nào cũng không thể thoát khỏi sự kiềm chế của cậu.

"Cô ấy nói, xin lỗi."

Điệu bộ Văn Yến lạnh nhạt, nhưng lại mang theo chút uy nghiêm không thể nào kháng cự, tay câj cũng bắt đầu dùng sức, đau đến nỗi Cao Tuấn run run, nhỏ giọng lầu bầu ――

"Xin, xin lỗi."

"Không nghe thấy."

Cao Tuấn tăng lớn âm lượng: "Thật xin lỗi!"

Văn Yến nhướng mày nhìn Quý Trì: "Nghe thấy chưa."

Quý Trì vội vàng đáp: "Nghe thấy rồi nghe thấy rồi, mau thả người đi."

Nhìn Cao Tuấn kia vặn vẹo bản thân còn thấy đau nữa là.

Văn Yến ném Cao Tuấn ra, động tác không chút ướt át bẩn thỉu.

Cao Tuấn lảo đảo lui về sau vài bước, không còn chút khí thế kiêu ngạo ương ngạnh vừa rồi.

Hắn rất không cam lòng, nhưng không dám đến gần Văn Yến.

Văn Yến đứng cạnh chỗ của Quý Trì vài phút, Quý Trì ngầm hiểu tự giác ngồi ra sau, nhườnh vị trí bạn cùng bàn của Ôn Niệm Niệm cho Văn Yến.

"Vừa nãy... rất cảm ơn." Biểu tình cậu không quá tự nhiên.

Văn Yến lười không muốn phản ứng: "Không cần, cũng không phải vì cậu."

"Vậy..."

Văn Yến ngước mắt nhìn Ôn Niệm Niệm, khóe mắt hơi giơ lên, khi cười lộ ra mấy nếp nhăn: "Ông đây không thể để người khác bắt nạt cô ấy."

Quý Trì cứng đờ xoay cổ về, ý vị thâm trường nói: "Cậu đối với Ôn Niệm Niệm khá tốt nha."

Văn Yến không chút do dự trả lời: "Cô ấy giúp tôi đỗ cấp ba, không đối xử tốt với cô ấy chả nhẽ với cậu hả?"

Quý Trì vội vàng xua tay, dựa lưng vào ghế: "Xin đừng, tớ ăn không tiêu đâu, lão nhân gia vẫn nên tiếp tục thân thiết với Ôn Niệm Niệm đi."

Ôn Niệm Niệm nhìn hai người đấu võ mồm, hơi thèm đồ ăn vặt.

Tên Quý Trì này đối với ai cũng vâng vâng dạ dạ, một bộ dáng hiền lành, lại không ngờ có ngày dám ngồi một bên lải nhải với Văn Yến.

"Nghe nói cậu ở sau lưng nói bậy không ít về tôi." Văn Yến quay đầu nhìn Quý Trì, bất động thanh sắc hỏi: "Phải không."

Quý Trì cũng không che dấu: "Đúng vậy, tớ kể cậu ngọc thụ lâm phong, phong lưu phóng khoáng, một nam thần người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở của cao trung số Mười Ba, đại danh đỉnh đỉnh như sấm bên tai..."

Khi Học Bá Xuyên Thành Tiểu Thư IQ ThấpWhere stories live. Discover now