Chương 19: Bạn thân (2)

149 14 0
                                    

Nhờ có mẹ, tôi đã thật sự có một đêm ngon giấc từ hơn 1 tháng qua. Đón chào một ngày mới thật tươi tắn, dường như mọi buồn bã và muộn phiền của tôi đã được "ngày hôm qua" đem giấu mất.

Như thường lệ bố và mẹ đã đi làm còn Quân cũng đi tập đá banh từ sáng sớm, eo cái thằng này lúc nào cũng kỉ cương rõ ràng chẳng lúc nào thấy nó dậy muộn hơn 6 giờ cả. Tôi thì nhàn nhã hơn, sau khi lãnh tụ được chân lý cuộc sống do mẹ truyền đạt, tôi đã phần nào thoát ra khỏi cái bóng tâm lí của mình.

Định hôm nay sẽ ngủ nướng thật lâu để bù cho những hôm mất ngủ, nhưng tiếng chuông điện thoại cứ reo liên hồi làm bực hết cả mình.

Đứa điên nào mà sáng sớm thế này cứ gọi làm phiền thế?

Định mặc kệ, nhưng tiếng chuông cứ reo cũng hơn 15 phút rồi đấy, định làm tôi ô nhiễm tiếng ồn ch*t hay gì!

"Trời ơi, ngủ cũng không yên nữa!" Tôi hét lên và nhanh chóng bật dậy khỏi giường, quơ quơ cánh tay đi tìm chiếc điện đang reo inh ỏi kia.

Chạm vào chiếc điện thoại dường như đã đóng bụi hơn 1 tháng qua, đôi mắt tôi lờ đờ vì còn chưa thích nghi với ánh sáng của mặt trời, cái tên quen thuộc hiện trên màn hình điện thoại xẹt qua tâm trí buồn bực của tôi.

"Mẹ già Bảo Phương thù dai đang gọi đến cho bạn."

Tôi dụi đôi mắt còn chưa tỉnh ngủ của mình để xem rõ lại cái tên trước mắt, trong lòng dâng lên một cảm xúc thấp thỏm nào đó. Mở mắt ra lần nữa, đúng là không nhầm rồi!

Xâu chuỗi lại toàn bộ sự việc trong hơn một tháng qua, tôi lờ đờ nhớ ra hình như mình quên ai đó thì phải.

"Thôi ch*t rồi, quên mất con Phương."

Vừa lúc điện thoại cúp máy trong khi tôi chưa kịp ấn nút nghe, toang định gọi lại cho bạn hiền thì loạt thông báo đỏ chói loá đập vào mắt tôi.

14 Thg 6 lúc 3:00 Bạn đã bỏ lỡ cuộc gọi thoại của Mẹ già Bảo Phương thù dai.

15 Thg 6 lúc 5:45 Bạn đã bỏ lỡ cuộc gọi thoại của Mẹ già Bảo Phương thù dai.

16 Thg 6 lúc 8:30 Bạn đã bỏ lỡ cuộc gọi thoại của Mẹ già Bảo Phương thù dai.

17 Thg 6 lúc 10:04 Bạn đã bỏ lỡ cuộc gọi thoại của Mẹ già Bảo Phương thù dai.

18 Thg 6 lúc 9:12 Bạn đã bỏ lỡ cuộc gọi thoại của Mẹ già Bảo Phương thù dai.

...

Tôi nhìn loạt thông báo bỏ lỡ cuộc gọi mà ngớ người, hơn 300 tin nhắn chưa đọc hiện lên messenger. Đầu bắt đầu ong ong, hơn một tháng qua tôi chìm đắm trong sự tiêu cực cực hạn của bản thân mà quên đi luôn cả người bạn thân còn đang chờ tin "tốt" của mình.

Cảm xúc hổ thẹn xen lẫn lo sợ trong lòng dâng trào, Bảo Phương mà giận thì có bắt ông trời xuống đây cho nó có khi nó còn chưa hết giận, tôi định gọi lại cho Phương thì chợt tiếng chuông reo lần nữa.

Lần này tôi ấn nút nghe.

Giọng quen thuộc oang oang bên đầu dây bên kia.

"Con ch* kia, giờ mày mới chịu nghe máy bố mày. Mày định đóng đinh ở nhà luôn đấy hả? Làm gì cả tháng qua không nghe máy tao, mày xuống đây cho bố mày. Hôm nay không xử mày, tao đếch phải con người nữa!"

Sự Khờ Dại Chắp Vá Cho Tình YêuWhere stories live. Discover now