Chương 38

502 37 25
                                    

Chương 38: Là... vì người yêu anh?

Sáng sớm hôm sau, Chung Độ chọn bộ trang phục thoải mái dễ chịu, mặc chiếc áo len màu trắng mỏng, khoác áo lông cừu xám bên ngoài, quấn chiếc khăn quàng màu đen Trì Viễn Sơn chọn cho mình kia, lên đường đến buổi tham vấn tâm lý thứ ba của mình.

Tính bảo mật nơi làm việc của nhà tâm lý Ôn cực kỳ tốt, là một khu biệt thự biệt lập, đường đi được quy hoạch như mê cung, Chung Độ đã đến hai lần vẫn suýt nhầm đường.

Căn biệt thự được bài trí theo phong cách phục cổ tao nhã, phòng chờ lầu một có ba mặt tường lấp đầy bằng sách bìa cứng, kế bên là quầy bar lớn với đủ trò tiêu khiển cho người thân.

Chung Độ không có người nhà theo cùng, đương nhiên khu vực đó vắng người. Mà sự thật là cả căn biệt thự trước mắt chỉ có một mình anh ở đây, nếu hẹn trước hai tiếng thì sẽ trống lịch bốn tiếng, chừa một tiếng trước và sau giờ hẹn nhằm cho người đặt nặng vấn đề tư mật như Chung Độ đủ không gian và thời gian.

Chung Độ theo sự hướng dẫn của nhân viên lên thang gỗ tròn đi vào hành lang dài dặc, gõ cửa phòng nhà tâm lý Ôn lần thứ ba.

Nhà tâm lý Ôn họ Ôn tên Hòa Ngọc, con người nhẹ nhàng nhã nhặn giống hệt như tên, phong cách ăn mặc thư thả dễ chịu, từ trên xuống dưới không tìm đâu ra cảm giác xa cách và ngột ngạt.

Thấy Chung Độ vào, nhà tâm lý cười đứng dậy đưa anh vào sô pha ngồi: "Anh ngồi đi, mấy hôm rồi thế nào?"

Giọng điệu Ôn Hòa Ngọc thoải mái giống như căn phòng tham vấn này vậy, đâu đó mang lực hấp dẫn mê hoặc lòng người.

Bên cửa sổ là vài chậu cây cao tầm nửa người, rèm cửa bằng vải lụa trắng che chắn ánh nắng vừa phải, hai chiếc sô pha một người đặt cạnh góc tủ, chính giữa là bàn trà và một chậu cây sen đá con con. Trong phòng không có bất kỳ dấu vết của cuộc tham vấn tâm lý nào, đến cả trên bàn làm việc cũng chỉ có đèn bàn và laptop.

Toàn bộ không khí hệt như đang ghé nhà bạn chơi, tự nhiên và thoải mái, nhưng mọi sự sắp đặt tỉ mỉ đến từng chi tiết này không có tác dụng với Chung Độ. Anh không hề quên mình đến đây tham vấn tâm lý.

Lúc này, anh ngồi xuống sô pha, cười trả lời câu hỏi của Ôn Hòa Ngọc: "Ngủ không ngon lắm, những chuyện khác... vẫn ổn?"

Ôn Hòa Ngọc đưa ly nước đến: "Không uống thuốc tôi kê cho anh à?"

"Mấy ngày gần đây không uống, uống vào cứ thấy không được tỉnh táo."

"Mỗi người lại có phản ứng với thuốc khác nhau, nếu anh thấy không hợp lát nữa tôi sẽ đổi. Hôm nay chúng ta cũng tâm sự với nhau chứ?"

Chỉ từ vài câu giao tiếp dạo đầu Ôn Hòa Ngọc đã đưa ra nhận định. Chung Độ ngoài mặt cười, thoạt trông có vẻ rất thoải mái nhưng môi anh hơi mím nhẹ, lúc nói chuyện bàn tay đan vào nhau vô thức bấu víu vê nắn.

Ngôn ngữ cơ thể dù nhỏ nhặt nhất cũng không trốn được khỏi tầm quan sát của nhà tâm lý. Vậy nên Ôn Hòa Ngọc không vội vào bước tiếp theo, mà muốn tạo lập nền tảng tín nhiệm trước, không ngờ Chung Độ lại nói: "Nhà tâm lý Ôn, tôi không có quá nhiều thời gian, có cách nào đẩy nhanh tác dụng hơn được không?"

[ĐM] Đêm Giao Thừa - Ô TranhTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang