Chương 17: Khu Vườn Tường Vi (16)

535 50 0
                                    

Edit & Beta: La Quý Đường.
Do not copy!!!.

---------------------------------------------------------------------------------

Thế giới trong phút chốc mọi thanh âm đều trở nên im lặng, rõ ràng vô cùng.

Âm thanh gió cuốn lá cây bay xuống trên mặt đất, thanh âm người đi đường khe khẽ nói nhỏ. Còn có, âm thanh quỷ hút máu tuân mỹ dẫm quá lá khô đi tới.

Ân không phải không muốn buông ra Sở Từ, chỉ là hắn bị sát ý trần trụi lạnh băng đông cứng lại, cả người không thể động đậy, phảng phất bị cố định tại chỗ.

Một đồng loại, trong nháy mắt khi cảm giác được sát ý, hắn liền tinh tường nhận thức được, nạn nhân thoạt nhìn tuân mũ tự phụ trước mắt này cùng là đồng loại bơi chính mình.

Là đồng loại so với hắn còn mạnh hơn vô số lần.

Hắn hẳn là......

Ludwig đi đến trước mặt hắn ta, từ trên cao mà nhìn xuống rũ mắt.

Hắn quanh thân tản mát ra khí tràng khủng bố tối tăm, đôi mắt thoạt nhìn như rắn độc ở trong đêm đen nhìn trộm con mồi, nhìn thấy Sở Từ bị nắm chặt hồng một mảnh da, hắn vươn ngón tay lạnh băng, nhéo cánh tay của Ân, đem tay hắn ta cầm sang một bên.

"Có đau hay không?"

Quỷ hút máu ôn nhu hỏi người yêu của chính mình, đem kem đưa cho cậu.

Căn bản không cần tiêu phí sức lực tự hỏi, Ân nháy mắt minh bạch nguyên nhân gây ra cổ sát ý này.

Quỷ hút máu chỉ biết đối với người yêu chính mình, hắn có dục vọng độc chiếm mãnh liệt.

Ân trì độn mà nghĩ, hắn ta cư nhiên tùy tiện dám hẹn tình một đêm. Nhìn, liền hẹn ngay trên đầu của Tử Thần.

Hắn bây giờ đã nhìn thấy tương lai sắp tới của chính mình, trừ bỏ chết, không có lựa chọn thứ hai.

Không có quỷ hút máu nào có thể chịu đựng được người khác dám mơ tưởng đến người yêu của chính mình.

Sở Từ nhận kem, đuôi mắt hơi cong, chậm rãi trả lời: "Đau."

Ludwig hôn hôn mu bàn tay của cậu "Chúng ta trở về đi."

"Được."

Sở Từ đứng lên, hai người phảng phất giống như quên mất Ân, để hắn đứng ở đó.

"Vì cái gì chỉ mua một cây, anh không ăn sao?"

Sở Từ cắn một ngụm, cảm giác được vị ngọt thơm ngát tỏa ra giữa môi lưỡi, sung sướng mà nheo lại đôi mắt: "Thật ngọt."

"Phải không." Ludwig hơi hơi cúi người, ở trên môi cậu hôn một chút: "Đúng là rất ngọt."

"......" Sở Từ liếm liếm môi, "Anh thật giảo hoạt."

Bọn họ càng đi càng xa, thanh âm nói chuyện cũng dần dần nghe không rõ, cổ sát ý có thể cắn nuốt hết mọi thứ cũng không biết khi nào lặng yên rời đi.

Ân gian nan động động thân thể cứng đờ, hắn còn, tồn tại sao?

Tên quỷ hút máu kia, cư nhiên buông tha hắn?

[ Xuyên Nhanh ]  Phương Hoa Tuyệt Đại - Ô Dạ Đề [ Edit, Đam Mỹ, 1vs1 ]Where stories live. Discover now