Chương 35: Khuynh quốc khuynh thành (9)

341 36 0
                                    

Edit & Beta: La Quý Đường.
Do not copy!!!.

---------------------------------------------------------------------------------

Sở Từ liền ở trong lòng ngực Diệp Tiềm, cậu hơi chút động, Diệp Tiềm đều có thể tinh tường nhận thấy được, càng không cần nói đuôi cá của cậu bỗng nhiên biến thành hai chân.

Có lẽ là nguyên nhân đuôi cá không có quần áo, chân cậu cũng không có chút mảnh vải nào.

Diệp Tiềm rũ mắt, liền nhìn thấy một mảng da thịt trắng nõn, mềm ấm trơn trượt, tơ lụa thượng đẳng nhất cũng không thể so sánh được. Mắt cá chân tinh tế, yếu ớt tựa hồ như có thể một tay bóp nát.

"......"

Này thật có thể lấy mạng người.

Diệp Tiềm dời mắt đi, lại không dám nhìn cậu, cởi áo ngoài, khoác ở trên người Sở Từ: "Đuôi của ngươi...... Như thế nào sẽ đột nhiên biến thành như vậy?"

Hắn hiện tại còn không biết, hắn càng thẹn thùng, Sở Từ liền càng thích chọc hắn.

"Như thế nào, ngươi không thích sao?"

Diệp Tiềm sợ chính mình hỏi như vậy sẽ làm cậu không cao hứng, vội vàng nói: "Không phải."

"A?" Sở Từ cố ý hỏi: "Vậy đuôi cùng chân, ngươi thích cái nào hơn?"

Diệp Tiềm: "......"

"Nói đi" Sở Từ giục hắn: "Ngươi thích cái nào hơn?"

Diệp Tiềm nói không nên lời, xin tha mà nhìn cậu, "A Từ, ngươi đừng trêu ta."

Sở Từ cong mắt lên: "Ngươi cầu ta đi, cầu ta ta liền tha ngươi."

Diệp Tiềm nhìn cậu, ngoan ngoãn mà trả lời: "Cầu ngươi."

Sở Từ dựa vào trên người hắn, cười vài tiếng: "Thật ngoan, Tiểu phu tử."

Diệp Tiềm cả người cứng đờ, Sở Từ hô hấp, độ ấm của Sở Từ, đến hơi thở của Sở Từ, đều làm hắn như rơi vào mây, hốt hoảng.

Chỗ kia truyền đến phản ứng càng kịch liệt.

Hắn lập tức liền muốn hướng vào trong nước nhảy.

Nhưng hắn còn ôm Sở Từ, hắn không muốn buông tay, đành phải yên lặng ở trong lòng niệm những kinh văn dài dòng buồn tẻ đó, kiệt lực ngụy trang thành một pho tượng vô tình vô dục.

Sở Từ vươn ngón tay thon dài, chỉ không chút để ý mà ở cằm hắn phất qua, pho tượng liền tạm dừng hô hấp, trong phút kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Hắn nắm lấy tay Sở Từ, nhịn đến khóe mắt đỏ lên: "Không được chạm loạn vào......"

Sở Từ hàm chứa ý cười hỏi: "Đau sao?"

Diệp Tiềm u oán mà liếc cậu một cái, không rõ cậu hỏi chính là cái nào, liền không trả lời, chỉ là đem thân cậu nâng dậy, chính mình nhảy vào hồ nước.

Sở Từ rất thú vị mà nhìn hắn trốn vào trong nước, lông mi lóe, vầng sáng dừng ở trên mặt, dường như con bướm uyển chuyển nhẹ nhàng: "Ngươi trốn vào trong nước có tác dụng không?"

[ Xuyên Nhanh ]  Phương Hoa Tuyệt Đại - Ô Dạ Đề [ Edit, Đam Mỹ, 1vs1 ]Where stories live. Discover now