Chương 34: Khuynh quốc khuynh thành (8)

339 38 0
                                    

Edit & Beta: La Quý Đường.
Do not copy!!!.

---------------------------------------------------------------------------------

Đêm đen giăng lối, người cá cùng gió nhẹ hóa thành mưa phùn, lẻn vào trong mộng của hắn.

Mưa tí tách tí tách, liên miên không dứt, tựa như ảo cảnh, Diệp Tiềm đẩy ra mưa bụi mông lung, đi đến bên người người cá, bắt lấy tay cậu.

Động tác thuần thục phảng phất như hắn sớm đã ở trong lòng tính toán qua rất nhiều lần.

Linh hồn của hắn phân thành hai nửa, một nửa là vô tình ngăn chặn hết thảy giãy giụa phí công của người cá, nuốt vào tiếng khóc thút thít cùng tiếng thở dốc của cậu, hận không thể đem cậu làm chết ở trong ngực.

Một nửa kia còn lại là trách trời thương dân mà nhìn hết thảy trước mắt, không rõ chính mình vì sao sẽ biến thành loại bộ dáng tàn bạo như vậy. Muốn ngăn cản, lại hữu tâm vô lực, chỉ có thể nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt người cá.

Người cá đuôi mắt hồng đến lợi hại, hắn chạm vào, nước mắt lại rớt xuống, cậu hơi hơi hé miệng, tựa hồ muốn đối với hắn nói gì đó, chính là thanh âm kia không thể truyền tới, bị mưa bụi mù mịt che đậy.

Diệp Tiềm thấy chính mình cúi người, hướng trước mặt người cá nhích lại gần, muốn nghe cậu đến tột cùng đối chính mình nói cái gì.

Mưa càng lúc càng lớn, xối lên tóc dài mượt mà của người cá, hắn bỗng nhiên bị mưa to đẩy ra ngoài, đẩy đến càng ngày càng xa, càng ngày càng xa, lại nhìn không thấy thân ảnh kia làm hắn mất hồn mất vía.

Diệp Tiềm mở to mắt: "......"

Cảm giác được thân thể nơi nào đó rõ ràng khác thường, hắn mặt đỏ bừng, vừa thẹn vừa bực.

Thẹn chính là, hắn không nghĩ tới chính mình sẽ làm một giấc mộng như vậy, bực chính là, hắn cư nhiên ở trong mộng gần như chà đạp mà đối đãi với Sở Từ.

Hắn như thế nào sẽ đối xử với cậu như vậy, rõ ràng chỉ nhẹ nhàng chạm vào Sở Từ một chút, đều sợ làm cậu đau.

Diệp Tiềm dừng một lát, muốn chờ anh em của mình đi xuống.

Cũng không biết vì sao, nó vẫn luôn không chịu.

Hắn lại đợi trong chốc lát, không thể nhịn được nữa mà đứng dậy, lỗ mãng mà nhảy vào thùng tắm đựng đầy nước lạnh

Nước tức khắc tràn ra hơn phân nửa.

Diệp Tiềm đem chính mình vùi vào trong nước, thời gian lâu, hắn chậm rãi có chút hít thở không thông.

Hắn hoảng hốt mà nghĩ, người kia ở trong nước cũng là loại cảm thụ này sao?

Không đúng, cậu là người cá, trong nước mới là nơi cậu sinh trưởng, mới không giống như hắn.

Diệp Tiềm rầu rĩ mà ngẩng đầu, cảm giác nó hoàn toàn hạ xuống, mới từ trong nước ra tới.

Bởi vì một giấc mộng này, hắn tiến độ có chút chậm lại.

[ Xuyên Nhanh ]  Phương Hoa Tuyệt Đại - Ô Dạ Đề [ Edit, Đam Mỹ, 1vs1 ]Where stories live. Discover now