Chương 153: Giao Dịch

6.3K 488 44
                                    

"Trịnh tiên sinh." Trịnh Thành Công vừa nhắm mắt chợp một chút, bên tai đột nhiên truyền đến giọng nói.

Trịnh Thành Công hoảng sợ đến da đầu tê dại, mạnh mẽ nhảy từ trên sô pha xuống, liếc mắt một cái liền nhìn thấy một ông già áo đen đứng đối diện hắn.

Cuối cùng ngóng sao ngóng trăng cũng trông thấy người, chỉ là cách xuất hiện của Vương tiên sinh này thật sự quá dọa người.

"Vương tiên sinh, rốt cuộc ngài cũng tới. Ngài ngồi đi." một thân mệt mỏi của Trịnh Thành Công nháy mắt biến mất, nhiệt tình chào hỏi Mạnh Giang Thiên.

"Tôi tới đây một lát rồi." Mạnh Giang Thiên ngồi trên sô pha nói.

Vừa rồi nhìn thấy trong phòng này có quá nhiều người, nhất là Lưu An Giản cũng ở đây, Mạnh Giang Thiên không biết những người này đang làm gì, liền nghe lén một lát.

Nghe được những người này cũng không phải đang mai phục anh, Mạnh Giang Thiên đợi một lúc. Anh và Lưu An Giản quá quen thuộc, sợ bị Lưu An Giản nhìn ra sơ hở, anh liền không đi ra ngoài.

Trịnh Thành Công sửng sốt, trong nhà hắn có camera, phát hiện người lạ, camera giám sát sẽ gửi cảnh báo cho điện thoại của hắn, nhưng điện thoại di động của hắn hôm nay đều rất yên tĩnh.

Chẳng lẽ vừa rồi ứng phó nhiều người như thế nên không nghe thấy?

"Vương tiên sinh tới rồi, sao không đi ra?" Trịnh Thành Công nhìn như tùy ý cầm lấy điện thoại di động trên bàn trà nhìn thoáng qua.

Trên điện thoại quả thật không nhận được cảnh báo, Trịnh Thành Công không khỏi nhíu mày.

"Xin lỗi, tôi không muốn gặp nhiều người như vậy, về phần giám sát nhà cậu, bị tôi đoản mạch, lát nữa cậu sửa lại một chút đi." Mạnh Giang Thiên nhìn điện thoại của Trịnh Thành Công, nói thật.

Giám sát đúng là Mạnh Giang Thiên đoản mạch, Tiểu Hắc ở nhà bảo vệ Thôi Tây Sinh, trước kia anh đã ăn một viên tinh hạch hệ lôi, hiện tại hệ lôi vừa mới đạt tới cấp hai, có thể hủy diệt giám sát.

"Vương tiên sinh thật đúng là cảnh giác." Trịnh Thành Công đau đớn cười cười. Trong sân chỉ có mấy cái giám sát, nếu sửa chữa, không biết tốn bao nhiêu tiền.

Lần sau mua thuốc tinh lọc, tuyệt đối không thể ở trong nhà mình.

"Trịnh tiên sinh phát hành thông báo, lần sau chúng ta có thể đổi chỗ khác giao dịch." Mạnh Giang Thiên cười nói.

"Không thành vấn đề, lần này Vương tiên sinh mang bao nhiêu thuốc tinh lọc?" Trịnh Thành Công đau thịt một hồi, vẫn là quan tâm thuốc tinh lọc.

"Năm mươi lọ. Trịnh tiên sinh cần bao nhiêu?"

"Tôi không cần nhiều như vậy, tôi chỉ cần mười lọ là đủ rồi. Chúng tôi làm một nhiệm vụ, mười lọ là đủ. Chính là thuốc này thời hạn sử dụng quá ngắn, nếu dài một chút, ngược lại tôi có thể mua nhiều thêm. Sau này nếu muốn mua thuốc tinh lọc, chỉ sợ cũng không phải cái giá này." Trịnh Thành Công thở dài nói.

"Tạm thời tôi không muốn tăng giá."

"Ngài không muốn tăng giá, nhưng người khác thì không nhất định. Vừa rồi quản lý khu an toàn chúng ta, Phùng tiên sinh tới, hắn bảo tôi chuyển lời cho ngài, hắn muốn cùng ngài gặp mặt một lần, nói chuyện làm ăn. Thuốc tinh lọc của ngài đối với dị năng giả mà nói thật sự quá trọng yếu, không, là đối với con người mà nói đều rất trọng yếu. Nó giống như sắt muối trong thời cổ đại, bởi vì rất ít, nên nó phải được kiểm soát bởi quan chức. Nếu khu an toàn đã ra tay, nhất định là muốn độc quyền."

[ĐAM MỸ/HOÀN] Sau Khi Tận Thế Tôi Được Bạn Trai Cũ CứuWhere stories live. Discover now