Chương 18

24 8 0
                                    

Chương 18

Sáng sớm hôm sau Tô Hàng dọn quán, cậu đạp xe chở Tô Kiều đến trường xong thì liền đạp xe đến Đài truyền hình & Điện ảnh. Cậu đứng trước cửa phòng trang điểm, dường như cậu đã dùng hết dũng khí để gõ cửa, sau ba tiếng thì có người ra mở cửa.

Nhân viên công tác thấy Tô Hàng thì sửng sốt, hỏi cậu đến tìm ai. Tô Hàng thận trọng đứng tại chỗ, chần chờ hỏi: "Xin hỏi Cố đại ca có ở đây không ?"

Cố Uân Phong đang ngồi trên ghế trang điểm, nghe thấy giọng nói ở cửa thì thoáng nhìn sang, sau đó lập tức vẫy tay nói: "Hàng Hàng, lại đây." Nhân viên công tác để Tô Hàng đi vào, Tô Hàng nói cảm ơn, cậu đem theo một hộp giữ nhiệt đi đến bên cạnh Cố Uân Phong. Cố Uân Phong mỉm cười với cậu qua tấm gương, Tô Hàng cũng đáp lại bằng một nụ cười nhạt. Cậu đặt ấm giữ nhiệt lên trên bàn trang điểm.

"Đây là gì thế?" Bởi vì Cố Uân Phong đang trang điểm nên không tiện động đậy. Anh nhìn chằm chằm hộp giữ nhiệt hỏi Tô Hàng. Tô Hàng đứng ở bên cạnh, cậu vươn tay mở nắp hộp giữ nhiệt ra, mùi thức ăn và hơi nóng lập tức xông vào mũi.

"Em làm mì lạp xưởng đỏ, lúc trước toàn làm bánh trứng chiên và hoành tháng, Cố đại ca với mọi người chắc ăn ngán rồi đúng không?" Tô Hàng tách hai tầng của hộp giữ nhiệt ra, gỡ đôi đũa dùng một lần ra đặt lên mì.

"Ui, Hàng Hàng thật tốt." Cố Uân Phong thở một hơi dài như đang xúc động, lúc nhân viên trang điểm cho anh xong, nhà tạo mẫu tóc lập tức đi tới làm tóc cho Cố Uân Phong. Thừa dịp thời gian trống này, Cố Uân Phong cầm đũa gắp một đũa mì ăn, anh kinh ngạc mở to mắt, lúng búng nói: "Ngon quá."

Tô Hàng né tránh anh mắt của anh, thế nhưng Cố Uân Phong vẫn nhìn thấy trong mắt cậu hiện lên vẻ vui mừng. Cố Uân Phong bảo cậu đợi anh cùng đi đến phim trường. Tô Hàng gật đầu nói được. Tô Hàng không biết nghệ sĩ có phân cấp bậc, cái gì mà tuyến 1, tuyến hai, tuyến 18 gì đó, cậu không có khái niệm này. Cậu nghĩ tất cả nghệ sĩ đều giống với Cố Uân Phong, đều có một phòng hóa trang riêng. Cậu chỉ biết Cố Uân Phong hẳn là rất nổi tiếng, trên đường tới đây cậu thấy có rất nhiều cô gái giơ băng rôn và bảng hiệu đứng chờ ở dưới lầu. Bên trên đều viết tên của Cố Uân Phong.

Nhân viên trang điểm nhịn không được trộm đánh giá Tô Hàng một lát, cậu bé này trông rất nhỏ, ăn mặc cực kỳ bình thường. Nhìn như thế nào cũng không giống người có thể quen biết với Cố Uân Phong. Cố Uân Phong hình như cũng rất săn sóc cho cậu bé này, ít nhất cho đến bây giờ anh chưa từng cho bất cứ ai bước vào phòng trang điểm của mình.

Tấm lòng hiếu kỳ của nhân viên trang điểm rạo rực bùng cháy, giới giải trí chính là một thùng thuốc nhuộm lớn*, dạng người gì cũng có, rất nhiều chuyện trong lòng đã hiểu rõ từ lâu nhưng lại cố tình giả vờ như không biết.

*Có nghĩa là dễ bị nhiễm một số điều tốt hoặc điều xấu, nhất là những điều xấu, ví giới giải trí như một thùng thuốc nhuộm lớn, bước vào thì dễ bị đi lạc đường.

Đợi Cố Uân Phong trang điểm xong, anh đứng dậy, Tô Hàng cũng vội vàng đứng dậy theo. Cố Uân Phong gọi cậu đi cùng, Tô Hàng gật đầu, hai người song song bước ra ngoài.

[ĐM/EDIT] Trên Có Thiên ĐườngWhere stories live. Discover now