Chương 7: Bánh trôi nước

8.2K 399 39
                                    

Hôm 5/9 tôi mặc sẵn đồ múa ở nhà trước khi đến trường. Tôi không làm tóc cầu kỳ mà chỉ buộc nửa đầu. Ban đầu tôi không định trang điểm, nhưng mẹ kéo tôi lại và bôi son cho tôi.

"Con gái con đứa. Đi múa cho trường mà còn không thèm đánh son." Mẹ tôi đẩy nhẹ đầu tôi.

Tôi tránh tay của mẹ, thực ra tôi không quen việc bôi son phấn lên mặt. Thành thực mà nói khi thấy mấy bạn nữ khác đánh son, đánh phấn tôi cũng khoái gần chết chứ! Không phải vì tôi cũng muốn xinh đẹp như các bạn ấy, mà tại mấy bạn bẻ cong tôi, người gì xinh dữ thần luôn nhìn phát là muốn yêu.

Tôi luôn tò mò hỏi sao một người lại trông tươi tắn thế nhỉ? Hôm nay tôi biết rồi, là do son... Đánh son lên cái trông cái mặt tôi tươi hơn hẳn.

"Uây! Con gái nhà ai mà xinh thế?" Phút giây tự luyến của tôi không kéo dài quá lâu mẹ đã sốc người tôi dậy.

"Xinh rồi thì đến trường đi. Sắp muộn rồi đấy! Mẹ đặt taxi rồi, hôm nay đi ô tô cho đỡ bụi bặm." Mẹ tôi xua tay đẩy tôi ra khỏi nhà, trông mẹ như đang muốn tống cổ tôi sớm nhất có thể. Chắc mẹ không quen khi hôm nay ngoài mẹ ra trong nhà tôi xuất hiện thêm một mỹ nhân nữa.

Tôi vẫn chưa hết hồi hộp, đây là lần đầu tiên tôi đối diện với nhiều người như thế. Nghĩ xem nhé, tôi mà bị ngã thì sao? Múa sai động tác thì sao?

Đèn đỏ dừng lại, tôi ngó xung quanh đường như một thói quen. Tôi chớp chớp mắt, tôi có nhìn nhầm không?Nhật đang đi ở cái taxi bên cạnh với người con gái nào đó, trông rất vui vẻ. Tôi né ra chỗ khác ngay vì sợ Nhật nhìn thấy mình.

Tôi cảm thấy bản thân thật ngu ngốc. Tại sao tôi phải tránh nhỉ? Chẳng có lý do gì cả, tôi khẽ lắc đầu rồi ngồi thẳng dậy. Đèn xanh hiện lên, xe Nhật tiến về phía trước, xe tôi ở ngay sau.

Đến trường, tôi bước ra bên ngoài. Tôi phải khoác thêm cái áo khoác vì bộ đồ của tôi biểu diễn ở trường thì đẹp chứ mặc ở bên ngoài trông kỳ lắm.

Nhật bước xuống xe trước rồi dìu người trong xe ra. Đúng như suy nghĩ của tôi, Nhật lại có thêm người yêu mới. Tôi cảm thấy khá buồn cười về việc này, hôm qua mới nói chuyện quan tâm đến tôi xong hôm nay đã có người yêu mới.

Tôi đi vào trường, tôi và Nhật vô tình chạm mắt nhau. Nhật khá bất ngờ khi thấy tôi. Vì sao nhỉ? Hôm nay tôi đánh son nên trông lạ à?

"Mày đi sau tao à? Thế mà tao lại không biết."

Tôi không muốn dây dưa nhiều, người yêu Nhật đang ở đây cơ mà, chẳng thể để bạn nữ kia có cảm giác lạc lõng.

"Ừ!" Tôi lạnh lùng nói. Rồi bước đi ngay.

Dẫu tôi biết Nhật và bạn kia chẳng kéo dài được bao lâu, nhưng tôi vẫn luôn không thích nói chuyện với một người con trai có người yêu.

Nhật hơi đơ ra vì thái độ bất cần ấy. Tôi kệ thôi chứ biết sao giờ. Tôi vào trong phòng hát để nhẩm lại bài, cả lũ cũng đến đủ cả rồi, riêng Nhật vẫn chưa tới.

"Lúc lên sân khấu nhớ phải cười đấy, cười mạnh vào cho tao." Ánh Dương đến chỗ chúng tôi và nhắc nhở.

"Lúc ra có cần phải cúi chào không?" Tôi hỏi.

[HẾT] NHẬT THỰC TOÀN PHẦNWhere stories live. Discover now