Chương 45: Học chung

4.9K 295 27
                                    

"Hôm qua mới được người yêu tặng cho thỏi son Dior màu cưng muốn xỉu luôn." Bạn cùng bàn mới của tôi vừa nói vừa lôi thỏi son đó ra.

"Mày có người yêu rồi á?" Tôi chậm rãi hỏi.

"Yêu được tám tháng rồi. Đang học năm hai ở FPT, một tuần bọn tao mới gặp nhau được một lần." Thanh Tâm khẽ cười, nó lôi ảnh người yêu nó ra giới thiệu cho tôi.

"Trông đẹp trai phết đấy chứ." Tôi nói đáp lệ, cũng chưa nghĩ đến trường Thanh Tâm lôi hẳn ảnh ra giới thiệu cho tôi, chắc nó phải tự hào về anh này lắm, mang theo cả ảnh bên mình là phải hiểu.

"Mày với Minh Nhật 12A là người yêu à? Tao nghe chúng nó thì thầm bảo thế." Thanh Tâm cất gọn ảnh vào cặp.

Tôi ngập ngừng không biết nên trả lời thế nào nữa. Nói Minh Nhật và tôi đang làm người yêu của nhau cũng không phải, mà nói giữa chúng tôi đang không có gì thì càng không phải.

Nếu nói đúng nhất về mối quan hệ này, phải là chúng tôi đều có tình cảm với nhau, nhưng không bị ràng buộc bởi danh phận "người yêu", có thể gọi là trên tình bạn, dưới tình yêu.

Tôi nghiêng đầu, nói một cách cẩn trọng: "Bọn tao à? Không hẳn... Bạn bè thân thiết thôi."

Ngay khi câu này được phát ra tôi càng cảm thấy bản thân mình giống một trap girl đích thực, hôn môi nhau chùn chụt rồi mà chỉ là "bạn bè thân thiết"? Có vô lý quá không? Nếu Thảo Thon Thả ở đây, kiểu gì nó cũng vạch mạch tôi ra cho mà coi. Nó sẽ cười khằng khặc vào cái bản mặt tôi và đi rêu rao khắp lớp "tình bạn" của tôi và Minh Nhật diệu kỳ như thế nào.

Tôi đoán Minh Nhật và Thảo Thon Thả đã thực hiện một cuộc giao dịch khá lớn. Gần đây Thảo cứ bám theo tôi và chông chừng tôi hàng ngày đổi lại tôi thấy Thảo như được mùa bội thu trà sữa. Không có bằng chứng nên đành im lặng là vàng thôi.

"Bạn bè gì mà Minh Nhật đăng ảnh mày lên phở bò luôn vậy? Đâu thể gọi là đăng bừa được, phở bò với nó còn quan trọng hơn cả điểm thi." Thanh Tâm khẽ cau mày, nó như nói đúng tâm lý của tôi hiện tại, dù sao thì giác quan thứ 6 của đàn bà bao giờ cũng nhạy, đừng nghĩ một câu nói dóc mà tự cao cho rằng mình đã qua mặt được tụi nó.

"Sao mày biết Facebook với Minh Nhật rất quan trọng?"

"Tao là người yêu cũ của nó đấy, chẳng biết nó còn nhớ tao không. Hồi xưa nó yêu tao được tận 6 ngày xong nó đòi chia tay, yêu được đầu tuần thì đến cuối tuần nó tự nhiên gạ tao chia tay. Nó lười dắt tao đi chơi Chủ Nhật đấy! Nghĩ lại tức thật sự." Thanh Tâm khẽ khàng nói thêm. "Tao chưa thấy thằng nào có lý do chia tay ngứa tai như nó. Lúc đấy định đấm cho nó một trận mà nghĩ lại nó học Taekwondo nên biết thân biết ngậm ngùi rút lui."

Tôi bật cười, vậy ra Thanh Tâm cũng từng là một trong số những người yêu cũ của Minh Nhật. Vì nó nhiều mối tình cũ quá nên tôi cũng chẳng nhớ nổi, có khi trải dài thành sớ được cũng nên.

"Tao không có người yêu cũ, chia tay rồi là không còn liên quan gì đến nhau nữa." Minh Nhật nói câu này rất thường xuyên, đây như là một châm ngôn sống bất diệt của nó, nó nhại lại nhiều tới cãi nỗi ai ở cạnh nó cũng thuộc làu làu và nghe đến phát chán cái lỗ tai.

[HẾT] NHẬT THỰC TOÀN PHẦNWhere stories live. Discover now