Chương 8: Chuyển chỗ

8.3K 373 27
                                    

Sau hôm khai giảng, cuộc sống của tôi có khá nhiều thứ thay đổi. Chẳng biết ai đã quay hẳn một đoạn fancam của tôi đăng lên trang confession của trường, nói thế nào nhỉ? Từ đó Facebook của tôi có vô số người kết bạn và trên confession những người xin in4 của tôi mọc ra như nấm.

Thực ra mà nói thì tôi thích cuộc sống bình thường và yên ổn hơn so với việc đột nhiên bị chú ý.

Hôm nay như mọi khi tôi vẫn đi bộ ra trạm xe buýt và đến trường. Bình thường thì tôi sẽ đi cùng chuyến với Nhật nhưng hôm nay tôi không thấy nó, tôi đoán Nhật bị ốm nên phải nghỉ học hay một lí do nào đó.

Xuống trạm xe buýt tôi đi bộ đến quán ăn sáng gần trường và gọi cho bản thân một tô phở bò. Nói về phở bò tôi tự tin rằng ăn ở Nam Định vẫn là điều tuyệt vời hơn cả.

"Bao nhiêu ạ?" Tôi đứng lên tính tiền.

"Bốn chục." Chị chủ nói với tôi, trông chị khá vội vàng vì còn nhiều khách ở bên trong.

Tôi đưa tiền đủ cho chị và sang đường để về trường, tầm giờ này trường sắp trống rồi.

Tôi dừng ngay lại để nhìn về phía con Maybach S680 đang đứng hiên ngang ngay giữa cổng trường. Tôi thích xe lắm! Do tôi đam mê đọc mấy bộ ngôn tình Trung Quốc nên tôi có biết chút ít về xe.

Từ trong xe, Nhật bước ra, tôi há hốc mồm vì bất ngờ. Nhật đi vào cổng, giờ tôi mới phát giác ra đã muộn giờ, tôi phi vào trong trường như điên để kịp giờ khi cô Giang lên lớp.

Vừa chạy tôi vừa khen ngợi về độ đẹp của con xe khi nãy.

"Giàu gì mà giàu bá cháy bọ chét vậy?" Tôi thầm chửi bới, sao trên đời lại có người may mắn được như thế nhỉ?

Tôi chạy lên những bậc cầu thang, vừa mới trống rồi, tôi sẽ chậm giờ vào lớp mất. Tôi thở hổn hển khi bước vào đến cửa. Cả lớp quay ra nhìn tôi.

Phó học tập mới của lớp tôi đang ở trên bảng để kiểm tra đầu giờ, đây là quy tắc của trường tôi, tổ trưởng sẽ ở bên dưới để kiểm tra bài và phó học tập sẽ đứng trên bảng để kiểm tra lại công thức.

Cô Giang chưa vào lớp, thật là may quá! Tôi chạy và và cất cặp vào ngăn bàn lôi bài tập về nhà ra để cho tổ trưởng kiểm tra, tôi không thể nào ngừng được việc liếc về phía Minh Nhật. Trong khối óc tôi vẫn không thể nào quên được cái cảnh Nhật bước ra từ con Maybach.

"Mày không làm trắc nghiệm cô gửi trên Zalo à Nguyệt?" Nó hỏi tôi.

"Hả? Có hả... Tao tưởng có mỗi bài trong sách giáo khoa thôi?" Tôi bất ngờ, hôm qua tôi đã ngồi cả đêm để làm toán, mất rất nhiều thời gian đấy, tôi nhớ rõ ràng cô chỉ giao ba bài trong sách giáo khoa thôi cơ mà lòi đâu ra thêm trắc nghiệm nữa?

"Bùi Ánh Nguyệt thiếu bài." Nó phết tên tôi vào trong sổ của tổ, thế là toang, tôi trừ năm điểm cho tổ vào hôm nay.

Chưa kịp hối hận bởi sự ngu dốt của mình, tôi đã bị gọi lên bảng để kiểm tra kĩ năng làm bài, chết thật nó gọi tôi lên kiểm tra Sử, Địa, Văn, Anh hay gì tôi còn biết chứ Toán thì tôi mù tịt.

[HẾT] NHẬT THỰC TOÀN PHẦNWhere stories live. Discover now