Chương 55: Chuyển chỗ ở

4.9K 385 147
                                    

Tôi chính thức đỗ vào học viện ngoại giao, ngành quan hệ quốc tế với số điểm cao nhất đầu vào. Thật vậy đấy! Ngôi trường này từng là một khao khát của tôi, nhưng vào thời điểm này 4 tuần trước tôi đã được vinh danh khi bản thân chính thức trở thành thủ khoa đầu vào.

"Bùi Ánh Nguyệt - khối trưởng ngành quan hệ quốc tế trong DAV's leaders." Thêm một lần nữa, tôi lại ngỡ ngàng vì bản thân được tín nhiệm đến mức như vậy.

Còn về phần Minh Nhật, ai cũng biết nó quái vật cỡ nào rồi. Đỗ VinUniversity với thái độ chẳng bất ngờ lắm, nó đã dự đoán được chuyện này từ trước. Nó thường xuyên được cử đi tham gia phỏng vấn và xuất hiện trên nhiều kênh youtube khác nhau.

Chủ nhân của hàng loạt dự án được đánh giá cao, là một trong những sinh viên ngành quản trị kinh doanh xuất sắc nhất. Rất nhiều người đã đào ra gốc gác của nó bởi vẻ ngoài đẹp không tì vết, nó được đặt cho đủ thứ biệt danh, nó chơi với hàng loạt các nhân vật nổi tiếng trên mạng xã hội và cả đối tác của bố nó.

Nó là giám đốc điều hành Sơn Nguyễn Group trong tương lai, với hiệu là đại gia Minh Nhật, và giờ đây chiếc đại gia này đang ngồi chơi game ở phòng trọ của tôi.

"Anh đến đây làm gì thế?" Tôi vừa rót nước vừa hỏi anh.

"Dạo này lu bu nhiều việc ở Vin, mấy dự án phải triển khai nên hai tuần rồi anh chưa được gặp em. Đáng ra em nên vui khi anh đến đây chứ nhỉ?" Minh Nhật gập chiếc điện thoại vào, anh ném nó sang ghế bên kia.

"Em vui mà, chẳng qua là không thể hiện ra mặt thôi. Dạo này em cũng hơi nhiều việc ở DAV, lâu lắm rồi anh mới qua đây đấy, anh qua bất ngờ nên em chưa thích nghi nổi." Tôi để nước xuống bàn cho anh.

"Thế nào là chưa thích nghi nổi?" Minh Nhật khẽ nghiêng đầu, anh dang tay ra đón lấy tôi.

Tôi đi đến ngồi cạnh anh, tựa người vào vai anh, giọng nói hờn dỗi: "Em chưa kịp sửa soạn lại thì anh đến. Con gái không muốn xuống sắc trước mặt người yêu đâu."

Minh Nhật khẽ cười, anh quay đầu sang vùi mặt vào mái tóc tôi. "Em cảm thấy mình chưa đủ xinh đẹp hả?"

"Ở Vin chắc nhiều bạn xinh lắm! Các bạn còn giỏi nữa." Tôi khẽ cười đáp lại. "Anh chán em thì sao đây?"

"Anh còn không để ý mình có học chung với con gái đấy." Minh Nhật đáp lời, anh nhìn xung quanh. "Hay em chuyển qua ở với anh đi. Nhà rộng mà có mình anh ở." Minh Nhật mở lời.

Em chịu! Em thích ở đây hơn." Tôi từ chối lời đề nghị.

"Hay anh chuyển qua đây với em nhỉ?" Minh Nhật nghịch mấy cái nơ trên áo tôi.

"Vậy xa lắm đấy! Đi lại không tiện đâu." Tôi ngoan ngoãn nằm gọn vào người anh. "Mà anh không ở với bố à?"

Minh Nhật thở dài: "Bố đuổi anh ra khỏi nhà mấy tháng nay rồi Nguyệt à."

Tôi hơi cựa quậy, bật người dậy. "Sao thế? Đuổi gì cơ?"

"Bố muốn anh tự lập nên đuổi anh ra khỏi nhà rồi. Lúc đấy anh về thăm bố, tự nhiên bố ra vứt cho anh cái vali quần áo rồi xua tay." Minh Nhật nhại lại giọng điệu của bác Thuận. "Đó con muốn đi đâu thì đi, tốt nhất đừng có về nhà làm chi, dạo này bố hết tiền rồi, bố không nuôi nổi con nữa đâu."

[HẾT] NHẬT THỰC TOÀN PHẦNWhere stories live. Discover now