Chương 170: Tháp Bạch Ngư đầy rẫy cơ quan!!!

10.2K 570 143
                                    

Có đoàn người Thẩm Thiên Phong ở trong nhà, Lưu Chấn Uy cũng hơi thu liễm một chút, tuy nói vẫn là cố ý muốn thành thân với Tiểu Linh Tử, nhưng cũng không tiếp tục sốt ruột xử lý việc vui, chỉ ở sau viện tìm một tòa nhà yên tĩnh cho nàng ở.

Đêm nay, tất cả mọi người trong Bình Lãng bang đã ngủ, bốn phía một mảnh yên tĩnh không tiếng động. Diệp Cẩn đẩy chăn ra ngồi dậy, vươn tay nắm mũi người bên gối: "Tỉnh dậy !"

"Nằm mơ hả?" Thẩm Thiên Phong kéo hắn vào trong lòng, "Cũng không sợ cảm lạnh."

"Ta muốn ra ngoài xem thử." Diệp Cẩn tựa vào trước ngực hắn.

"Bây giờ sao?" Thẩm Thiên Phong nhíu mày, "Xem cái gì?"

Diệp Cẩn nói: "Tiểu Linh Tử."

"Tiểu Linh Tử?" Thẩm Thiên Phong lắc đầu, "Có Lưu Chấn Uy ở đó, cho dù nàng ta thật sự có ý đồ khác, cũng sẽ không chạy loạn nửa đêm."

"Có đi không?" Diệp Cẩn nắm cằm hắn, híp mắt lại.

Thẩm Thiên Phong: "..."

Đi.

Trên trời mưa bụi bay lất phất, xung quanh đều tối như mực. Thẩm Thiên Phong dùng áo choàng bao người lại, một đường mang đến chổ ở Tiểu Linh Tử sau viện, vốn dĩ cho rằng trong phòng sẽ là một mảnh hương diễm, nhưng không dự đoán được đứng ở sau cửa sổ nghe ngóng nửa ngày, bên trong lại một mảnh im ắng.

Diệp Cẩn ngồi xổm trên mặt đất, chống quai hàm nhìn Thẩm Thiên Phong, vẻ mặt hiếm khi nhu thuận.

Vì thế Thẩm minh chủ liền cúi đầu, hôn lên khóe môi hắn một cái.

Diệp Cẩn: "..."

"Suỵt." Thẩm Thiên Phong nhìn về phía hắn làm thủ thế im bặt, mang theo người lặng lẽ không một tiếng động thả người nhảy đến một nơi kín đáo ở ngoài viện. Vốn tưởng rằng lại muốn biến thành chú mèo hoang nhỏ xù lông, không nghĩ tới Diệp Cẩn chỉ là dùng tay áo chà xát miệng, sau đó liền ngạo kiều hất đầu, một mình thản nhiên nhìn về phía trước, bên tai hơi đỏ.

Cũng không có đặc biệt muốn hôn tiếp.

"Trong phòng chỉ có một người." Thẩm Thiên Phong nói.

"Một người?!" Diệp Cẩn trong nháy mắt xoay người.

"Chỉ có Lưu Chấn Uy." Thẩm Thiên Phong nói, "Không có khí tức người thứ hai."

"Vậy Tiểu Linh Tử đâu rồi?" Diệp Cẩn nhíu mày.

"Tuy ta không biết công phu trụ cột của Lưu Chấn Uy thế nào, bất quá khí tức khi ngủ cũng quá bình ổn." Thẩm Thiên Phong nói, "Nửa phần cảnh giác cũng không có."

"Bị Tiểu Linh Tử hạ dược?" Diệp Cẩn phản ứng kịp, "Hao tổn tâm cơ lẻn vào Bình Lãng bang như thế, nhưng nửa đêm lại mạo hiểm ra ngoài, rốt cuộc nàng muốn làm gì?"

"Quả nhiên là có thể làm ầm ĩ." Thẩm Thiên Phong nói, "Trách không được có thể khiến Hải các chủ đau đầu."

Bình lãng bang không nhỏ, muốn ở trong đêm tối đen tìm cô nương cũng không dễ dàng, vì vậy hai người rất nhanh liền vòng lại chỗ ở của Tiểu Linh Tử, ước chừng qua một canh giờ, quả nhiên liền thấy một bóng dáng nhỏ nhắn giống như mèo đen xẹt qua đầu tường, lắc mình vào phòng ngủ.

Thổ Phỉ Công Lược - Ngữ Tiếu Lan SanWhere stories live. Discover now