CHƯƠNG 100: HẮC DIỆN CHU VÀ HẮC TỬ ĐẰNG

605 76 0
                                    

Trịnh Bân vừa hoàn thành mẫu thứ sáu trong tay của mình, vật môi giới cậu chọn là huyễn hóa của dị thú Ảnh Vân Báo cấp ba.

Ảnh Vân Báo coi như là dị thú có cấp bậc cao nhất mà Trịnh Bân thử sức, đồng thời khiến cậu phải trải qua sự hao tổn tinh thần lực không kém.

Để đạt được yêu cầu hệ thống, dù đã có tạo hình mẫu trong tay, nhưng Trịnh Bân không tránh được thất bại. 

Còn may, vì thiếu niên hoàn thành trước khi bình minh ló dạng, nên lập tức trở về hang động.

Vén mở cụm dây leo được chắn trước cửa hàng ra, Trịnh Bân phát hiện Tần Liệt chưa thức dậy mới thở phào nhẹ nhõm. 

Cậu bây giờ rất mệt mỏi, nên chỉ muốn ngủ một giấc để hồi lại lực tinh thần hao hụt. 

Thiếu niên yên ổn ngủ say, vậy mà không phát hiện người bên cạnh đã mở mắt từ bao giờ, hiện tại đang nhìn chằm chằm vào cậu, bề ngoài thì có vẻ bình tĩnh, nhưng bên trong chính là sóng to gió lớn.

Chuyện Trịnh Bân làm, Tần Liệt không bỏ sót dù chỉ một chi tiết. Vì thế, hắn cũng thấy được đối phương biến một hình gấp bằng giấy thành một con dị thú Hỏa Kê cấp hai.

Từ việc xuất hiện hình ảnh cho đến khi biến mất làm Tần Liệt thấy quen thuộc.

Hắn bỗng nhớ đến một sự kiện đã diễn ra trong ngày mừng thọ của Trịnh gia.

Không phải ngày ấy, có một đàn chim hạc bay trên bầu  trời gây hỗn loạn Hành Tinh Trung Ương đấy sao? Cách nó xuất hiện và biến mất không khác mấy với con dị thú Hỏa Kê vừa rồi.

Mẹ hắn từng nói, chim hạc không phải dị thú, bản thân nó chỉ mang đến điềm lành, không có sức tấn công. Tuy không biết nó làm cách nào xuất hiện và số lượng nhiều như vậy, nhưng bà có thể chắc chắn, người điều khiển nó hoặc biết về di tích mà bà đã khai quật, hoặc có liên quan mật thiết đến nền lịch sử đó.

Dĩ nhiên trường hợp thứ hai gần như không thể. Trải qua đợt chiến tranh quy mô lớn của nghìn năm ấy, hầu hết tất cả văn hóa và ghi chép về thời kỳ cũ đều đã về với cát bụi.

Việc Trịnh Bân có tinh thần lực hơn người, thực tế Tần Liệt đã nhận định đối phương là một ma pháp sư băng hệ. Điều này có quan hệ mật thiết với chuyện Trịnh Bân từng sử dụng khí lạnh để áp chế Hoàng Tuấn ngày trước.

Chỉ là, Tần Liệt cho rằng mọi chuyện không đơn giản như hắn tưởng tượng. 

Hắn chưa từng thấy năng lực huyễn hóa ảo ảnh thành vật thật như thế, nhìn thì trong trông giống kỹ năng Huyễn Linh của ma pháp hệ ảnh vụ hoặc kỹ năng Lưu Ảnh Phân Thân của ma pháp hệ phong, nhưng hai kỹ năng đó không thể làm ra ảo ảnh chân thực như Trịnh Bân đã làm được.

Đã thế, cách đối phương thi triển lại thông qua hình giấy gấp tựa như một vật môi giới. 

Một ký ức bỗng nhiên hiện ra trong đầu Tần Liệt.

Nhưng kèm theo đó là đau đớn cùng cực. Tần Liệt cắn răng chịu đựng, cố gắng không phát ra chút âm thanh nào làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của thiếu niên.

[ĐM, Xuyên thư] HUYỄN HÌNH SƯ (Phần I) - BVTYWhere stories live. Discover now