Chương 9

2K 216 13
                                    

Mỗi ngày đúng giờ đi ra ngoài, đúng giờ trở về đã thành thói quen của Lâu Xuân Vũ.

Lâu ba ba nhìn bộ dáng của nàng, là nghiêm túc đi làm, nhân lúc Lâu mẹ không có ở đây liền hỏi nàng: "Con nghỉ hè liền toàn đi làm, không nghĩ tới đi ra ngoài chơi một chút sao, có phải không có tiền hay không, không có tiền ba ba cho con tiền."

Lâu Xuân Vũ nói không cảm động là giả, trong nhà ba ba của nàng rất ít nói chuyện, lại đối với nàng rất tốt, có đôi khi mẹ đối với nàng hà khắc một chút, ba ba cũng sẽ âm thầm cho nàng một chút tiền tiêu vặt.

Trong lòng nàng cười nhạo bản thân thật dễ thỏa mãn.

Kỳ thật điều nàng muốn không nhiều lắm, nàng mong muốn chỉ là mẹ có thể tán thành nàng, đối với nàng tốt một chút, cho dù loại tốt này giống như một chút tiểu ân tiểu huệ một chút khách khí như ba ba đối với nàng, nàng cũng cảm thấy thỏa mãn.

Nàng nói thật lòng những lời này với Tống Tây Tử, Tống Tây Tử nói yêu cầu của nàng kỳ thật rất cao, ngay cả Bồ Tát liền giúp không nổi.

Ngẫm lại cũng đúng.

"Ba, con không muốn làm lão sư. Ba nói mẹ không cần dùng quan hệ, dù sao cũng là vô dụng, con sẽ không đi."

"Con cảm thấy làm lão sư có chỗ nào trong không tốt?" Lâu ba ba hỏi.

Lâu Xuân Vũ đem sách vở thu lại, đặt lại trên bàn, nàng xoay người nhìn về phía phụ thân của mình, "Con không nói làm lão sư không tốt, con chỉ là đã có ý định khác. Con đã suy nghĩ kỹ càng rồi, sau này muốn tìm việc làm ở Thượng Hải..."

Lâu ba ba ngắt lời nàng, nghiêm nghị trách cứ: "Con cái gì cũng đừng nghĩ, đi đến nơi như Thượng Hải có cái gì tốt, chỗ đó lại loạn. Con ở bên ngoài chúng ta đều không có biện pháp giúp đỡ con, con tìm việc làm liền phải tự mình tìm, liền một chút quan hệ cũng không có. Hơn nữa, mẹ của con đã thay con sắp xếp xong xuôi, vốn không cần con bận tâm."

Khóe miệng Lâu Xuân Vũ có chút co rút, nàng còn có cái gì để trông chờ đấy.

"Ba, ba đừng kích động, con chỉ là muốn nói tính toán của con cha ba biết."

"Ba nói con nghĩ cũng đừng nghĩ. Nữ nhi gia không cần đi xa nhà như vậy, về sau cha mẹ có gì không thoải mái, gọi con trở về còn phải mất nửa ngày, con liền không quản cha mẹ sao?"

Lâu Xuân Vũ cười cười, trong mộng, nàng là qua đời còn sớm hơn cha mẹ, khi nàng ra đi, thân thể cha mẹ khỏe mạnh, nắm đấm còn đặc biệt lợi hại, tư thế làm loạn ở bệnh viện cũng không thua người trẻ tuổi.

"Con muốn đọc sách một chút." Lâu Xuân Vũ cúi đầu, nhìn thấy trước mắt bắt đầu từ từ mơ hồ, che lên một tầng hơi nước, nàng nhẹ nhàng nói.

Lâu ba ba còn muốn nói tiếp chút gì đó, vừa muốn mở miệng, Lâu Xuân Vũ đã mở sách ra, vùi đầu vào trong đó, thái độ cự tuyệt hết sức rõ ràng.

"Con không nên loạn suy nghĩ, cha mẹ đều là vì tốt cho con, không có cha mẹ nào không suy tính thay nữ nhi."

Lâu Xuân Vũ dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lau qua khóe mắt một chút, đem ẩm ướt lau đi.

[BHTT] Edit - Ta gầy dựng sự nghiệp nuôi dưỡng ngươi a - Bỉ Ngạn Tiêu Thanh MạcWhere stories live. Discover now