Chương 26

1.6K 149 4
                                    

Lúc này, điện thoại đặt ở trên bàn rung rung đến mấy lần. Đem ý thức của Lâu Xuân Vũ từ trong hồi ức kéo về.

Lâu Xuân Vũ cầm điện thoại di động lên, thấy là Tống Tây Tử nhắn đến, liền nghi hoặc mở ra.

"Ai nhắn tin cho ngươi?" Thanh âm của Tề Nhã Nhã vang lên gần bên tai, liền không biết nàng đã tiến đến lúc nào.

Lâu Xuân Vũ bối rối mà đem màn hình di động chắn lại, "Ngươi làm ta giật mình."

"Ta không dọa ngươi a, ta chỉ vô tình nhìn thấy hai chữ Tây Tử, là ta nhìn lầm sao?" Tề Nhã Nhã duỗi dài cần cổ muốn nhìn tin nhắn của nàng.

Lâu Xuân Vũ nói: "Không sai, là nàng. Lúc trước ta có một vấn đề hỏi nàng trên lớp, nàng nói trở về tìm xem tư liệu sẽ trả lời ta, ta không nghĩ tới nàng lại nhắn tin trả lời ta."

"Oh. Là như vậy sao, vấn đề học tập. Một hỏi một đáp, có qua có lại, đây là cơ hội tốt." Tề Nhã Nhã không nghi ngờ gì, trong lòng đã ghi nhớ tốt.

Lâu Xuân Vũ thở phào nhẹ nhõm.

Tề Nhã Nhã mũi chân dịch chuyến, bỗng nhiên lại vọt tới trước mặt Lâu Xuân Vũ, đột ngột dính sát khuôn mặt đến làm cho Lâu Xuân Vũ sợ đến mức trái tim thiếu chút nữa đã từ cổ họng nhảy ra, "Ngươi làm gì vậy?"

"Còn có!" Tề Nhã Nhã đem một túi đồ ăn vặt nhét vào trong tay nàng, nói: "Ngươi đem một màn hôm nay quên đi a. Được rồi, cầu xin ngươi. Thật là lúng túng, ta nhìn ngươi đều ngượng ngùng rồi."

Trong tay Lâu Xuân Vũ cầm lấy lễ vật hối lộ của Tề Nhã Nhã, nói: "Hảo, ta nhận lễ vật của ngươi, ta đáp ứng ngươi sẽ đem những chuyện hôm nay đều quên hết."

Tề Nhã Nhã có chút cảm động.

"Xuân Vũ, ngươi có thể giúp ta hỏi Tây Tử một chút, có phải nàng thật sự đã có bạn trai hay không." Tề Nhã Nhã vẫn ôm một chút hy vọng, chính là muốn chính miệng Tống Tây Tử nói ra nàng không có bạn trai.

Lâu Xuân Vũ không muốn làm như vậy, nàng cự tuyệt: "Tại sao ngươi không trực tiếp đến hỏi nàng?"

"Nàng rất gay gắt với ta a. Ngươi cũng không nhìn thấy, khi nàng nói chúng ta chỉ là quan hệ đồng học, mặt mũi ta đều trắng bệch, ta Tề Nhã Nhã không sợ trời không sợ đất, liền sợ nàng mất hứng, khi nàng mất hứng, dũng khí nói chuyện ta đều không có." Lúc này Tề Nhã Nhã biến thành tiểu kiều hoa nhu nhược, một đôi mắt chớp chớp, muốn đánh thức điểm đồng cảm trong lòng Lâu Xuân Vũ.

Lâu Xuân Vũ thờ ơ, "Dính đến việc riêng tư của người khác, ta không tiện hỏi thăm."

Tề Nhã Nhã lầm bầm lầu bầu, "Các ngươi đi đường cười cười nói nói, ta còn cho rằng các ngươi quan hệ rất tốt a." Nàng bất đắc dĩ từ bỏ, "Ta không hỏi là được rồi, ta vẫn là hảo hảo an ủi trái tim bị tổn thương của mình a." Nàng từ cái túi lớn bên giường cầm ra một bao khoai tây chiên cực lớn, sau khi mở ra liền bắt đầu ăn một cách tức giận.

Lâu Xuân Vũ ngồi về vị trí, đem tin nhắn lấy ra lại đọc qua một lần. Tống Tây Tử hỏi nàng có kế hoạch gì cho thứ bảy và chủ nhật trong tháng tới hay không, bọn họ có một chương trình học, mở lớp vào cuối tuần, có một lão sư có kinh nghiệm phong phú đứng lớp, nhưng mà nhân thủ còn chưa đủ, cần một trợ lý đến phối hợp.

[BHTT] Edit - Ta gầy dựng sự nghiệp nuôi dưỡng ngươi a - Bỉ Ngạn Tiêu Thanh MạcWhere stories live. Discover now