Chương 112

829 92 3
                                    

Mèo đặt ở công ty cũng không phải là biện pháp, khi Tống Giai làm bỏ phiếu, có hai người bỏ phiếu chống, một người là quá mẫn cảm, một người là sợ mèo.

Tống Giai nhớ tới nói lời của Lâu Xuân Vũ, chỉ cần có người phản đối liền không thể nuôi mèo. Nàng phi thường sốt ruột, nghĩ chính là nếu như mèo không có cách nào ở lại công ty, nàng chỉ có thể nghĩ biện pháp giúp nó tìm người thu dưỡng.

Nàng nhắn tin trong nhóm thú cưng, cũng nhắn lên hình ảnh của mèo nhỏ, rất nhanh có người tìm đến nàng, kết bạn với nàng, hỏi nàng có thể thu dưỡng mèo nhỏ hay không, người đó ở cùng một chỗ với bạn trai, có thể cùng nhau chiếu cố mèo.

Tống Giai đang lo mèo không có nơi để đi, lúc này vừa nghe đến mèo có người muốn thu dưỡng, giống như là một trận mưa đúng lúc, hóa giải lo lắng trong lòng nàng.

Sáng sớm nàng đến công ty, phát hiện cửa phòng nhốt mèo nhỏ đã mở ra, từ bên trong khe cửa truyền đến tiếng nói chuyện dịu dàng, Tống Giai không cần đẩy cửa ra liền đoán được là Lâu lão bản ở bên trong.

Lúc này Lâu Xuân Vũ đang dọn phân cho mèo, đổ thức ăn mèo, vẫn dùng giọng điệu thương lượng nói với mèo nhỏ phải tập hình thành các thói quen tốt, buổi tối không được thức dậy kêu gọi ồn ào, ngày hôm qua thông qua thiết bị giám sát nửa đêm nàng đã xem qua nhiều lần, liền nhìn thấy mèo ở trong phòng không ngủ, kêu meo meo lên, để Lâu Xuân Vũ ở nơi xa xôi mang theo nỗi bận tâm chìm vào giấc ngủ.

Tống Giai biết lúc này không phải thời điểm thích hợp để nàng xuất hiện, nàng ở bên ngoài nghe Lâu Xuân Vũ một mình lầm bầm lầu bầu thật lâu, nàng biết Lâu Xuân Vũ thích mèo, không nghĩ tới sẽ thích đến trình độ này. Có thể lúc trước nàng cũng là phán đoán sai rồi, nàng làm sao lại cho rằng Lâu Xuân Vũ không thích động vật nhỏ a?

Hai người chạm mặt nhau ở ngoài cửa, Tống Giai dùng dáng tươi cười che giấu sự lúng túng. Lâu Xuân Vũ là không quên chuyện ngày hôm qua nàng chụp hình đăng lên vòng bạn bè, "Ngươi tối hôm qua mấy giờ đi?"

Tống Giai nghĩ thầm xong rồi, chụp lén tẩu tử bị phát hiện rồi.

"Ngày hôm qua ta nhớ đến ta chưa nói chúc ngủ ngon với mèo nhỏ, liền lại trở về nhìn một cái, không nghĩ tới nhìn đến ngươi đang cẩn thận chăm sóc mèo nhỏ, tẩu tử, hình ta chụp người cũng không tệ a, tỷ tỷ còn tìm ta muốn lấy ảnh gốc a." Tống Giai liên tục không ngừng mà bán rẻ Tống Tây Tử.

"A, xóa." Ánh mắt kia của Lâu Xuân Vũ như đang nói, thức thời liền đừng lấy lão bản ra nói đùa.

"Ta biết, ta lập tức xóa, đúng rồi, tẩu tử, công ty không phải là có đồng sự không đồng ý nuôi mèo sao, ta muốn đem mèo nhỏ mang đi."

Nghe đến đó, ánh mắt Lâu Xuân Vũ cũng thay đổi, "Mang đi? Mang đi đâu? Ngươi có thể nuôi sao?"

Ba câu hỏi giống như ba mũi tên cắm thẳng vào ngực Tống Giai, "Ta đã tìm được người nhận nuôi, có người nguyện ý tiếp nhận con mèo này."

Lâu Xuân Vũ không nói gì, nàng nhíu mày lại, quay đầu nhìn nhìn mèo trong phòng, nàng nói: "Ngươi đã tìm hiểu qua người nhận nuôi chưa?"

[BHTT] Edit - Ta gầy dựng sự nghiệp nuôi dưỡng ngươi a - Bỉ Ngạn Tiêu Thanh MạcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ