Chương 132

719 73 7
                                    

Nghe được tin tức này, Lâu Xuân Vũ tự giam mình trong phòng.

Kiếp trước cũng không có để bà ngoại đi làm kiểm tra, chỉ biết là sang năm không qua mấy tháng, khi đang làm việc nhà bà ngoại bỗng nhiên ngã xuống đất, thoáng cái liền bất tỉnh.

Lâu Xuân Vũ cũng cho rằng bà ngoại ra đi là bởi vì xuất huyết não. Nhưng mà không nghĩ tới đời này tình huống lại thay đổi, trước đi làm kiểm tra sức khoẻ, kiểm tra phát hiện ra mới biết được là mắc bệnh ung thư.

Trong khoảng thời gian ngắn, Lâu Xuân Vũ nhận không rõ là tốt hay là xấu, đột ngột ra đi ngược lại lại càng dễ làm cho nàng tiếp nhận, nàng ý thức được trong một đoạn thời gian tiếp theo, người nhà cũng sẽ không dễ chịu.

Ở trong điện thoại Lâu mẹ còn nói, những năm qua lão nhân chính là quật cường, đau cũng không nói, cũng là bởi vì cữu cữu thờ ơ, bà ngoại vì tốt cho nhi tử, sợ tạo phiền phức cho nhi tử, khi phát tác chính là tiếp tục nén chịu.

Lâu mẹ gả xa, cũng chính là một năm trở về một lần, đón năm mới bà ngoại chỉ vội vàng nhóm lửa nấu cơm, không có nói tới tình huống thân thể của mình, lão nhân không chịu mở miệng, người không sống cùng một chỗ liền sẽ không phát hiện.

Thẳng đến lần này, Lâu Xuân Vọng đưa lão nhân đi làm kiểm tra toàn diện, mới biết được từ trước tới giờ, lão nhân luôn quật cường không chịu nói ra.

Lâu Xuân Vũ cũng không biết làm sao để mở miệng an ủi mẹ, điều nên nói bác sĩ đã nói, để lão nhân muốn ăn chút gì liền thỏa mãn bà.

Sau sự trầm mặc dài đằng đẵng, ngược lại là Lâu mẹ mở miệng an ủi Lâu Xuân Vũ: "Lão nhân lớn tuổi, tình huống như thế nào cũng có thể phát sinh, chính con cũng phải chú ý chăm sóc thân thể."

"Ân."

Trong lúc bất tri bất giác Lâu Xuân Vũ đi tới trong đình của hoa viên trong tiểu khu, ngồi ở trong đình ngẩn người.

Tống Tây Tử về nhà phát hiện cửa mở, trong nhà không có ai, gọi điện thoại cho nàng, nàng không có nghe máy, có loại dự cảm không ổn, bắt đầu luống cuống, cho rằng nàng xảy ra chuyện gì, liền gọi rất nhiều cuộc điện thoại, đều là đợi đến lúc bên kia điện thoại phát ra âm thanh trả lời tự động, đều không có người nghe máy.

Lâu Xuân Vũ còn đang đắm chìm trong thất lạc, thẳng đến khi có người nhắc nhở nàng điện thoại đang rung lên không ngừng, nàng mới chú ý tới điện thoại đặt ở trong tay đang nhấp nháy, đang làm một nỗ lực cuối cùng, hy vọng kích thích sự chú ý của nàng.

Nàng nhận điện thoại, thời khắc đó khi nghe điện thoại, rõ ràng nghe được tiếng thở phào nhẹ nhõm của Tống Tây Tử, "Ngươi đang ở đâu?"

"Ta...Ta như thế nào lại đi đến tiểu đình rồi." Lâu Xuân Vũ cũng bị hành động vô thức của bản thân làm cho sợ hãi.

Tống Tây Tử đóng cửa lại vội vàng xuống lầu, đến tiểu đình gặp Lâu Xuân Vũ.

"Thực xin lỗi, vừa rồi ta không phải cố ý không nhận điện thoại của ngươi, ta vừa rồi đang nghĩ chuyện, điện thoại để chế độ yên lặng." Một khắc này khi nhìn thấy Tống Tây Tử, Lâu Xuân Vũ trước nói câu xin lỗi.

[BHTT] Edit - Ta gầy dựng sự nghiệp nuôi dưỡng ngươi a - Bỉ Ngạn Tiêu Thanh MạcWhere stories live. Discover now