Chương 55

1.1K 121 6
                                    

Giống như Lâu Xuân Vũ nói, Lâu Xuân Vũ hiện tại đã trưởng thành, nàng còn trẻ, có vô hạn sức sống, tương lai của nàng là ánh sáng rõ ràng, sau này ra xã hội bắt đầu kiếm tiền, liền càng có năng lực.

Chờ cha mẹ già rồi, cha mẹ trái lại sẽ cần dựa vào nàng.

Lâu Xuân Vũ ngắm nhìn bốn phía, nhìn ngôi nhà này, trong trong ngoài ngoài nửa điểm thứ đáng giá đều không có, trong nhà không có gì có thể cho nàng, cho dù có, cũng là lưu cho đệ đệ, bản thân cái gì cũng không có, nàng càng không hy vọng xa vời trong nhà sẽ cho nàng vật chất gì.

Cho nên trước đó nàng cố gắng trả giá như vậy rốt cuộc là vì cái gì, đại khái chính là một căn bệnh chung, bởi vì chưa từng được người nhà yêu thương, càng chưa từng được coi trọng, cho nên có một loại khát vọng được thừa nhận, đem tiền liên tục không ngừng đưa về nhà, chính là mong từ chỗ của cha mẹ nghe được một câu hảo nữ nhi, tốt hơn nhi tử, nhưng là đến cuối cùng chỉ là làm cho người trong nhà cảm thấy mình rất dễ kiếm tiền, có được thật dễ dàng, vốn không ý thức được những số tiền này kiếm được có biết bao khó khăn.

Chính mình là vì người nhà đã từ bỏ bao nhiêu thứ, từ bỏ công tác, từ bỏ cuộc sống tốt đẹp, lần lượt thỏa hiệp, nàng cảm thấy bản thân đã làm rất nhiều vì người nhà, nhưng mà người trong nhà căn bản sẽ không đặt trong lòng, suy nghĩ của bọn họ có thể chính là suy nghĩ của a di đã ép nữ nhi của mình chia tay bạn trai kia, ta cũng không bức ngươi đến chết, là tự ngươi từ bỏ.

Mẹ của nàng cũng thường dễ dàng mà nói: "Ta chỉ là cho nữ nhi của ta lời khuyên, nàng có thể không nghe, nàng tự mình lựa chọn trở về, ta có không có bức nàng, nàng sao lại trách ta?"

Cho nên nàng rốt cuộc là đang ủy khuất cái gì, không sai a, trước đó là chính nàng lựa chọn, là chính nàng từ bỏ, chính nàng không muốn công việc kia, trở về quê, cha mẹ là cầm dao gác lên cần cổ nàng buộc nàng trở về sao, không có, cha mẹ có dùng phương pháp thắt cổ tự sát để uy hiếp nàng đi xem mắt sao, không có, cha mẹ có để người ta đem nàng treo lên xà nhà buộc nàng gật đầu kết hôn sao, không có.

"Mẹ liền đừng quản con nữa, sau này con tốt hay không tốt, con sẽ tự mình chịu trách nhiệm đối với bản thân."

"Những lời này của ngươi là có ý gì?"

"Không có ý gì, chỉ là một câu muốn nói với mẹ, mẹ quản tốt đệ đệ là được rồi, đừng để hắn dùng tiền bậy bạ, đừng để hắn muốn tiền tiêu vặt liền cho hắn, đừng làm hư hắn, nhà chúng ta nghèo, không chìu được nhi tử..."

Lâu Xuân Vũ ngồi xuống bên bàn, chạm vào bên má trái ửng đỏ nóng rát, vừa rồi nàng nói nhiều như vậy, mẹ chịu đựng đến cuối cùng liền cho nàng ba cái tát, nghĩ tới đây liền cảm thấy đáng giá, trọng sinh đến nay, nàng nhẫn nhịn nhiều lời nói như vậy, hôm nay rốt cuộc đã nói ra, nói nhiều như vậy, nói đến thoải mái.

Nàng thậm chí có loại xúc động muốn cười to ba tiếng, nàng tại sao lại hiểu ra muộn như vậy, sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, nàng mới suy nghĩ rõ ràng nguyên nhân của tất mọi chuyện là từ đâu.

Nàng ở trong mơ gặp được Trọng Văn Lâm, đó là nơi lần đầu tiên bọn họ xem mắt, Trọng Văn Lâm ăn mặc vô cùng tùy ý, thái độ cũng là bình thường, kỳ thật khi đó Lâu Xuân Vũ đã cảm thấy đối phương đối với mình không nhiệt tình, vậy hẳn nguồn gốc chính là do đối phương không cam tâm tình nguyện.

[BHTT] Edit - Ta gầy dựng sự nghiệp nuôi dưỡng ngươi a - Bỉ Ngạn Tiêu Thanh MạcWaar verhalen tot leven komen. Ontdek het nu