Chương 46

20 1 0
                                    

"Tiểu thư, người thế nhưng cũng biết!" Quỳnh Chi vỗ bàn bật dậy, mắt trợn lên.

Sầm Lan Chỉ ngồi bên cạnh ăn điểm tâm, đầu cũng không nâng ăn xong một cái, sau đó rất bình tĩnh xác nhận lại lần nữa nói: "Ta đã sớm biết."

Quỳnh Chi đã không biết nên nói gì với tiểu thư, nàng thở phì phì ngồi trở lại vị trí, ánh mắt có chút sầu lo, "Tạo phản, việc này là chuyện dễ dàng như vậy sao?" Quỳnh Chi mấy ngày nay lo lắng suy nghĩ, không phải chuyện thế tử điện hạ cầu hôn, cũng không phải chuyện làm thế nào ngăn nhưng không cản được hắn cho bồ câu đưa thư đến Nhữ Dương, mà là chuyện mưu phản hắn thuận miệng nói ra.

Trên thực tế dáng vẻ Quỳnh Chi sầu khổ lo lắng, mới là biểu hiện bình thường của mọi người khi nghe thấy chuyện muốn tạo phản. Giống Sầm Lan Chỉ vài tháng trước lần đầu tiên đi U Hoàng Quán gặp Vệ Cẩn Chi, nghe được hắn hỏi về vấn đề mưu phản vẫn bình tĩnh trả lời, căn bản chính là quái vật. Đương nhiên có thể tùy tiện hỏi ra loại vấn đề này, Vệ Cẩn Chi cũng không phải người bình thường gì.

Sầm Lan Chỉ cùng Vệ Cẩn Chi sống bên nhau lâu thế tất nhiên rất nhiều chuyện đã sớm biết, thậm chí ngay cả bọn họ bước tiếp theo bố trí gì đều rõ ràng. Do Vệ Cẩn Chi một chút cũng không tránh nàng, còn thỉnh thoảng sẽ cùng nàng thảo luận, không ít mệnh lệnh Vệ Cẩn Chi hạ xuống, đều có bút tích của Sầm Lan Chỉ. Hai vị này cả ngày ngọt ngào bên nhau cũng không phải chỉ biết tình chàng ý thiếp, ngẫu nhiên cũng sẽ làm chút chuyện chính sự, tuy rằng mấy chuyện nghiêm chỉnh ở trong mắt bọn họ cũng không khác biệt lắm với hoạt động tiêu khiển như chơi cờ.

Sầm Lan Chỉ lúc trước không nói chuyện này cho Quỳnh Chi, chính vì biết Quỳnh Chi tuyệt đối sẽ không giống nàng, không thèm để ý như vậy, khả năng rất lớn sẽ xuất hiện phản ứng quá mức. Ai biết, nàng ấy sẽ cùng Cơ Lâm Lang, nhân vật chính muốn tạo phản ở bên nhau, nàng vốn dĩ không tính toán để nàng ấy dính vào, nên đến hiện tại mới cho nàng ấy biết.

Thở dài một hơi, Sầm Lan Chỉ từ nhỏ đến lớn đã cảm thán không biết bao nhiêu lần, người bình thường sống thật đúng là quá mệt, làm nàng khó có thể hiểu được.

Tuy rằng nàng rất muốn trêu chọc Quỳnh Chi tức hộc máu giống như trước, nhưng thấy dáng vẻ Quỳnh Chi lo lắng, Sầm Lan Chỉ cuối cùng cũng không lửa cháy đổ thêm dầu, dừng động tác ăn điểm tâm không tim không phổi, chống cằm, không có chút thành ý an ủi nàng ấy: "Không sao, cho dù Cơ Lâm Lang mưu phản thất bại, Quỳnh Chi cũng sẽ tuyệt đối không xảy ra việc gì, đến lúc đó có tài phú cùng người hầu, ngươi lại tìm người mình thích là được, có gì phải buồn rầu."

Nàng không cảm thấy Quỳnh Chi thích Cơ Lâm Lang, nhưng nàng biết Cơ Lâm Lang thích Quỳnh Chi, nếu như vậy, Quỳnh Chi cùng Cơ Lâm Lang ở bên nhau cũng không tồi, ít nhất nàng ấy có thể được chăm sóc rất tốt. Nếu Cơ Lâm Lang tự nguyện, nàng ấy hưởng thụ là được, hà tất phải có áp lực. Không thể không nói, ý tưởng này của Sầm Lan Chỉ ở một mức độ nào đó có thể nói là ích kỷ, nếu nàng không gặp được Vệ Cẩn Chi, cũng sẽ là người tồn tại không có khí tiết, giống như họa quốc yêu cơ.

Quỳnh Chi nghe tiểu thư nhà mình nói xong tức khắc lại xù lông, lần thứ hai vỗ bán đứng lên, trừng mắt nhìn nàng nói: "Như thế nào có thể như vậy, nếu ta phải gả cho... Thế tử, chúng ta chính là phu thê, phu thê là một thể, hắn yêu thích ta, coi trọng ta, ta đương nhiên cũng phải xem trọng hắn, sao có thể giống như người nói vậy!"

Điên Khùng - Phù HoaWhere stories live. Discover now