Chương 24: Lương Tiêu Dẫn (B)

10.3K 573 12
                                    




Lúc đó đã muộn, lập tức Thanh Thành vương hạ lệnh đưa Tiểu Kiều lên lầu Hương Các nghỉ ngơi.

Tòa lầu này vốn là  xây  trên mặt hồ, Tiểu Kiều đi vào cửa, chỉ thấy gian phòng vô cùng thanh nhã, giữa mặt hồ mở ra một cửa lớn, dính chút băng sa, được ánh mặt trăng chiếu xuống, một cánh cửa sổ tựa như bức tranh ánh trăng trước mắt, làm cho người ta tựa như sinh ra ảo mộng.

Bên trong cầm kì thư họa, không chỗ nào không đủ, làm Tiểu Kiều càng thêm yêu thích, lòng nói , phòng này so với khuê phòng của ta còn thú vị hơn, lập tức ngồi vào ghế, ngẫu hứng gảy một khúc  《 Lương Tiêu Dẫn 》.

Đàn một khúc xong, chợt nghe có người vỗ tay, cũng lớn tiếng khen, "Phò mã đàn thật hảo khúc."

Tiểu Kiều bị dọa nhảy dựng lên,  tìm theo tiếng ngẩng đầu nhìn tới, nhìn thấy dưới ánh trăng có một nữ tử, toàn thân hắc y, hai bên mái tóc buông xuống trước ngực, còn có ít tóc thả xuống sau lưng, toán loạn rồi lại nhu thuận, cùng với tóc mái đang đồng thời phất phới bay bay trong gió, nói không ra được bao nhiêu phóng khoáng, một tay đè lên đầu gối, một tay cầm bình rượu, uống vô cùng phóng khoáng.

Tiểu Kiều vỗ bàn đứng dậy, "Ngươi là người phương nào? Đêm hôm dám cả gan xông vào phòng ngủ của bổn phò mã."

Nữ tử kia cũng không đáp lời, chỉ ngâm một bài thơ,  giọng nói trong trẻo.

"Thiên hạ phong vân xuất ngã bối, nhất nhập giang hồ tuế nguyệt thôi,

    Hoàng đồ bá nghiệp đàm tiếu gian, bất thắng nhân sinh nhất trường túy,

    Trần sự như triều nhân như thủy, chích thán giang hồ kỷ nhân hồi."

Tiểu Kiều vừa nghe đã biết đây căn bản chính là khúc hát mình vừa bịa đặt  để so tài với Cận Ngọc, tuy nghe không chút ra ngô ra khoai, nhưng ngược lại cũng thành một thể, bảy phần dũng cảm ba phần cảm thán, có thể càng là biểu lộ cảm xúc.

    Tiểu Kiều nghiêng đầu hỏi, "Ngươi là người của Thanh Thành vương ?"

Chỉ nghe nữ tử kia  nói, "Ta là người trong giang hồ."

"Ý  ngươi nói ngươi  không phải người của Thanh Thành vương ?"

"Cho tới bây giờ, ta không thuộc về bất luận người nào."

Tròng mắt đen lay láy của Tiểu Kiều chuyển động,  "Ngươi vẫn bí mật giám sát  Thanh Thành vương ?" Không phải vậy làm sao  nghe rõ rõ ràng ràng bài hát trong yến ẩm ?

"Không phải vẫn, chỉ là tình cờ, thỉnh thoảng, có lúc."

Tiểu Kiều cảm thấy người này có chút phiền, nói xong cảm thấy cũng không thích hợp nói nhiều,  "Ngươi tới tìm bổn Phò Mã có chuyện gỉ ?"

"Đưa ngươi về phò mã phủ."

    "Lẽ nào ngươi không nghe nói, bổn Phò mã vốn không muốn về Phò mã phủ sao ?"

Nữ tử ngửa đầu uống rượu ừng ực,  "Thế nhưng Phò mã cần phải về phò mã phủ."

"Coi như phải về phò mã phủ, cũng không cần ngươi quản! Bổn phò mã tự có kế thoát thân, còn nữa, bổn phò mã dựa vào cái gì tin tưởng ngươi ?"

[BH] [EDIT - Hoàn] Phò Mã 16 Tuổi - Bình Quả Nhất Sinh ThôiWhere stories live. Discover now