Chương 7. Sân ga 9 ¾.®

4.4K 501 39
                                    

"Sao ông lại khóc thế ạ?" Harry có chút khó hiểu. Bộ ông tiếc cây đũa này lắm sao?

"Không. Không có gì. Ta chỉ thấy kì lạ thôi... Chiếc lông phượng hoàng trên cây đũa này của cậu là cùng một loại với chiếc lông phượng của thủ phạm vết sẹo này." Ông Olivander chỉ tay vào vết sẹo trên trán Harry, vẻ mặt ông rối rắm.

Harry sờ vết sẹo :
"Ý ông là Voldemort?"

Ông Olivander nhăn mày :
"Tên của Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai không phải muốn gọi là gọi. Được rồi. Đến lượt quý cô Potter nhé!"

Đây là lần thứ hai Harry nghe được về Voldemort. Lần thứ nhất là do bác Hagrid kể cho hai đứa. Nhưng có vẻ ông Olivander không muốn nhắc đến cái tên này, ông có vẻ lo sợ.

Lilith tiến lên phía trước, cầm lấy cây đũa trên tay ông Olivander với vô vàn thích thú.

"Làm bằng gỗ lê và lông bờm kỳ lân, hai tấc ba. Nhẹ nhàng và thanh nhã. Nào! Vẫy đi quý cô!"

Lilith vẫy nhẹ xuống dưới đất.

Bất thình lình cái bàn làm việc của ông Olivander bắt đầu rời khỏi mặt đất, lơ lửng trên không, đồ vật trên bàn rớt hết xuống đất. Harry vội vàng kéo Lilith về phía mình, để cô khỏi bị mấy món đồ rớt trúng đầu rồi bị thương.

"Đưa đây! Mau mau!" Ông Olivander hoảng hốt.

Mọi thứ trở lại bình thường khi cây đũa rời khỏi tay Lilith. Trái ngược với Harry, Lilith không cảm thấy thất vọng chút nào, ngược lại rất mong chờ.

Ông Olivander cất cây đũa kia, rồi ông nhíu mày, đôi mắt có hơi mờ đục nhìn thẳng vào mắt Lilith. Đôi mắt màu xanh biếc lấp lánh này làm ông liên tưởng đến đại dương bao la, sâu không thấy đáy. Cô bé này...

"Nội tâm cháu có vẻ rất mâu thuẫn với vẻ ngoài này. Cây đũa đó không hợp, vậy chắc chắn cháu sẽ cần một sự đối nghịch."

Ông Olivander lại lần nữa đi vào trong. Một lát sau, ông bước ra cùng với một cái hộp bám đầy bụi bẩn.

Ông Olivander rút ra trong túi áo một cái khăn. Cẩn thận chùi đi lớp bụi bên ngoài của cái hộp, lộ ra cái màu đỏ của gỗ trắc, loại gỗ này không bị mối mọt nhưng có lẽ nó đã chìm trong bóng tối khá lâu rồi.

"Gỗ nho và gân tim rồng, dài hai tấc tám. Một sự kết hợp hoàn hảo. Nào!"

Cây đũa có màu nâu nhưng không sần sùi mà thẳng tắp. Lilith cầm lấy, cảm thấy cả người bỗng nhiên trở nên tươi mát, các ngón tay thoải mái, vừa vặn với cây đũa phép. Vẫy nhẹ một cái, ánh sáng màu vàng được phóng ra, tiếp theo đó là những màu ánh sáng khác nhau, thắp sáng cả không gian tiệm Olivander.

"Tốt! Quá tốt! Bao nhiêu năm rồi, cuối cùng cũng có người thích hợp..."

Nhìn khuôn mặt ngơ ngác của hai đứa trẻ, ông Olivander bỗng cười : "Tất cả là 11 Galleons."

...

Nhà ga Ngã Tư Vua.

Harry và Lilith đẩy xe song song nhau. Mắt hai đứa dáo dác nhìn bốn phương tám hướng, muốn tìm cho ra cái sân ga 9 ¾ rốt cuộc nằm ở đâu.

[ĐN HP] LILITH POTTER - Tiêu Snow.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ