Chương 15. Chiến tranh lạnh.®

4K 430 13
                                    

Bữa tối Lilith ăn ở đại sảnh đường.

Cô vẫn chưa làm quen chính thức được với một cô bạn gái nào ở Slytherin. Bọn họ khá là kiêu ngạo và lúc nào cũng nhìn cô giống như thể cô là một sinh vật gì rất hiếm lạ và khó tiếp cận cho nên mỗi lần cô muốn bắt chuyện đều bị bọn họ cho ăn một cục bơ lớn.

Nếu đã không thể hòa nhập thì chỉ có thể dựa vào chính mình. Lilith quyết định ngồi ở một chỗ hẻo lánh ăn bữa cơm ngon lành nhưng không ngờ Blaise lại mời cô ngồi cùng nhóm bọn họ. Với cả ánh mắt đe dọa của Draco để hỗ trợ cho Blaise.

Từ chối bọn họ giống như đắc tội với cả Slytherin, Draco bây giờ là thủ lĩnh bọn năm nhất, danh tiếng của cậu không chỉ đến tai học sinh năm nhất mà cả những anh chị lớp trên.

Cô bây giờ đơn thân độc mã ở Slytherin, chỉ có biết thức thời mới có thể sống một cuộc sống thoải mái, huống chi Draco là một hoa tiêu rất vững chắc, không một ai có thể bắt nạt cô khi cô còn giao du với cậu ta.

Lilith đến chỗ trống duy nhất, bên cạnh Draco, cô mặc kệ ánh mắt như dao găm của Pansy đang hướng đến mà tao nhã mà ăn bữa tối.

Draco không động đến bất cứ món gì. Cả người cậu toát ra một cỗ tức giận khiến người khác phát run, nhìn Draco như vậy, bọn Blaise, Pansy, Crabbe, Goyle không dám ăn cơm, chỉ có Lilith là dùng bữa một cách ngon lành.

Thấy ánh mắt của Pansy không dời đi chỗ khác, Lilith thở dài mà nhìn sang.

Pansy tặng cho cô cái liếc sắc lẹm hơn, sau đó cô nàng hơi hướng đầu về phía Draco, nhìn cậu ấy một cái.

Là bảo cô đi an ủi cậu ta à? Được thôi.

Lilith bỏ dao nĩa xuống, chậm chạp lau miệng sau đó nói với Draco : "Cậu chưa ăn gì đấy Draco. Chi ít cũng nên ăn một chút."

Những lời này Pansy đã nói, lúc ấy Draco không quan tâm, bây giờ đến lượt Lilith nhưng cách thức của cô rất đặc biệt. Cô lạnh nhạt uống một ngụm nước, lại chùi miệng, những lời đó giống như nhắc nhở hơn là quan tâm.

Draco nhìn sang Lilith với khuôn mặt vẫn còn mấy cái nếp nhăn, sau đó cậu lại lơ cô đi.

Lilith nhìn Pansy, nhún vai. Đáp trả cô là cái hừ lạnh của Pansy.

Cô ăn no rồi nên đứng dậy : "Tôi xin phép."

Draco không nói gì, cậu nhìn theo bóng lưng cô, cậu không có vẻ như đã nguôi cơn giận, ngược lại còn bực bội hơn.

"Đừng ai quấy rầy tôi."

Draco cũng đứng dậy rồi bỏ đi. Blaise cười, nói với những người còn lại : "Cậu đừng đi tìm cậu ấy, Pansy. Draco cần một chút yên tĩnh để ổn định lại cảm xúc và tinh thần. Việc chúa cứu thế trở thành tầm thủ quá đả kích với cậu ấy rồi."

...

Sáng hôm sau, Draco có vẻ như đã trở lại bình thường, cậu chòng chọc nhìn Harry rồi nắm chặt lòng bàn tay.

Cậu đã khiêu chiến đấu tay đôi phù thủy với tên Potter đó. Không ngờ tên chúa cứu thế Potter bề ngoài ra vẻ nghĩa hiệp đó lại thất hứa không đến chỗ hẹn, còn không biết hổ thẹn, nhởn nhơ ngồi ăn sáng ở đây.

[ĐN HP] LILITH POTTER - Tiêu Snow.Where stories live. Discover now