Chương 11. Ký túc xá.®

5.5K 539 22
                                    

Draco nắm lấy tay Lilith, gần như kẹp chặt tay cô không đợi cô đồng ý mà kéo cô ngồi bên cạnh cậu. Cơn giận lúc nãy cộng với bây giờ đã đủ khiến ngọn núi lửa trong lòng Lilith phun trào, cô phồng má, không thèm nói chuyện với Draco.

"Thôi nào! Đừng trẻ con như vậy! Mà chắc hẳn cậu không thể không kết bạn với tôi đâu nhỉ? Chúng ta "cùng nhà" đó!" Draco đặc biệt nhấn mạnh hai chữ cùng nhà, làm lông mày Lilith không khống chế được mà giật giật.

Một thanh niên có vẻ mặt lạnh lùng đứng dậy, giơ tay ra với cô : "Hugh Coffey, cô Potter!"

Kiềm lại sự tức giận có thể làm lu mờ lý trí, Lilith không muốn để lại ấn tượng đầu xấu xí cho bất kì người nào, nhất là đại nhân vật trước mặt, cô cong khóe miệng, nắm lấy bàn tay lạnh lẽo nọ : "Chào anh, huynh trưởng!"

Draco có hơi ngạc nhiên nhìn Lilith, cô ở thế giới Muggle bao nhiêu năm, đây là lần đầu tiên biết và đến Hogwarts, thế nhưng biết về huynh trưởng?

Coffey nhìn cô, thú vị cười cười : "Tin tức nhanh nhạy đấy!"

Cô cũng không khiếm tốn, nhếch một bên khóe môi : "Cảm ơn anh, huynh trưởng Coffey."

Đùa cô sao? Slytherin đều thích nhìn bề ngoài, cô là dõng dõi không thuần chủng trà trộn vào bầy con thuần chủng này, mỗi một hành động sẽ sắp đặt thứ hạng của cô ở đây. May mắn kiếp trước cô đã dành thời gian tìm hiểu lễ nghi, phép tắc của quý tộc Anh để làm tư liệu viết truyện, nếu không thì sẽ không tự tung tự tác như thế này.

Lilith ngồi xuống, giống như có thần giao cách cảm mà nhìn sang Harry ở gần đó. Harry cũng đang nhìn cô, Hermione và Ron cũng vậy.

Lilith nhìn thấy Ron nói gì đó với Harry, mà cậu không chú ý, chỉ một mực nhìn cô chằm chằm đầy lo lắng. Lilith bĩu môi, muốn khóc nhưng khóc không nổi. Chỉ có thể nở nụ cười méo mó ra hiệu với Harry là cô rất ổn, không sao.

Lilith quay người lại, thẫn thờ nhìn vào cái đĩa vàng trước mặt.

Việc vào nhà Slytherin đã làm xáo trộn các kế hoạch lót đường cho Harry rồi.

Cụ Dumbledore có vẻ rất thích Harry. Vậy là tốt rồi. Dời tầm mắt, Lilith nhìn giáo sư Quirrel, ông ta đang quấn một cái khăn chùm màu tím trên đầu, rất quái dị, vẻ mặt ông ta bị sự thấp thỏm bao trùm, cả người nhìn không được tự nhiên. Một cơn nhói ở cổ ập đến làm Lilith nhíu mày.

"Sao thế?" Draco thuận miệng hỏi.

Lilith nhìn sang Draco, cơn đau đã biến mất, cô sờ vết sẹo hình tia chớp ở phía sau cổ, thiết nghĩ chắc là do cảm nhận được Voldemort.

Không tự chủ được nhìn đến giáo sư Snape. Đột nhiên nhận ra bản thân đang bị giáo sư trừng, Lilith sởn da gà quay đầu lại, có chết cô cũng không dám nhìn lén giáo sư nữa!

Lễ phân loại kết thúc, cụ Dumbledore đứng lên dang tay, phát biểu một bài rất "long trọng" : "Chào mừng các con đến với niên học mới của Hogwarts. Trước khi nhập tiệc, ta có đôi lời muốn nói, đó là... ngu đần! Mít ướt! Vặt vãnh! Véo! Cảm ơn!"

Những lời này Lilith có đọc trong tiểu thuyết, cụ Dumbledore cứ như đang chửi xéo bọn nhỏ năm nhất vậy, nhưng đọc thì đọc chứ nghe nói lại là một chuyện khác, cô suýt nữa cười ha hả vứt hết hình tượng.

[ĐN HP] LILITH POTTER - Tiêu Snow.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ