Chương 48 - Trao đổi ma quỷ (2)

4.1K 380 57
                                    

Edit & beta: Trăng

Chương 48

"Anh ơi, có thể sau này em sẽ không thể ra ngoài tìm anh chơi nữa." Cậu bé mặc bộ đồ bệnh nhân rộng thùng thình, quần áo bao phủ cơ thể nhỏ bé của cậu, song khuôn mặt nhỏ bé của cậu vô cùng nhợt nhạt, cổ trắng đến nỗi thậm chí hắn có thể nhìn thấy mạch máu rõ ràng, nhưng mặc dù vậy, hắn vẫn cố gắng kéo ra một nụ cười, giả vờ ép mình biểu hiện dáng vẻ vui vẻ, dù vẫn không thể che giấu sự mất mát trong mắt hắn.

Nam sinh nhìn chằm chằm vào mắt cậu, không nói gì, cả người ngồi trên ghế đẩu, tay chạm vào đầu cậu bé, nhẹ nhàng vuốt ve sợi tóc của đối phương.

Nhưng điều khiến người ta không thể bỏ qua là, trên mu bàn tay hắn đầy dấu vết lỗ kim, đáng sợ hơn, vị trí ngón tay út của nam sinh là ngón tay bị gãy! Và rõ ràng là một vết thương mới!

Đôi mắt của cậu bé và nam sinh nhìn nhau, hắn nheo mắt lại, không biết đang suy nghĩ gì, nhưng cậu bé có thể cảm nhận được, sau khi bản thân cậu nói ra những lời này, thân thể nam sinh rõ ràng có chút cứng ngắc, ngay cả hô hấp cũng dừng ngắn ngủi một giây, sau đó trở nên có chút dồn dập.

Nam sinh từ trước đến nay trầm mặc ít nói này nghiêm túc nhìn cậu, giọng nói có chút trầm thấp, nhẹ nhàng mở miệng hỏi, "Tại sao."

Ánh mắt cậu bé có hơi né tránh, né tránh ánh mắt nam sinh, sau đó gãi gãi đầu, cúi đầu nhìn xuống mặt đất, không dám nhìn thẳng vào mắt nam sinh, "Cái đó, không phải em bị bệnh sao? Sau đó, vì lý do điều trị phải được cách ly, sau đó nếu em khỏi bệnh, em sẽ được xuất viện thẳng."

Cậu bé nói xong một hồi, nam sinh cũng không tiếp lời, cậu bé đã quen với dáng vẻ hắn không nói lời nào, trong lòng tràn đầy thương cảm, khóe mắt cũng tràn nước mắt.

Nguyên nhân thực sự cậu không dám cũng không thể nói cho hắn.

Nam sinh hiểu rõ gật đầu, đôi mắt vòng qua phía sau cậu bé, nhìn về phía cây đại thụ bên ngoài cửa sổ, xuyên qua thủy tinh, hắn có thể thấy rõ ràng, cành lá đã ố vàng, thậm chí bắt đầu héo rũ.

Nam sinh híp mắt, biểu cảm có chút biến ảo khó lường, hắn ngẩng đầu, đột nhiên không đầu không đuôi nói với cậu bé một câu, "Mùa thu đã đến."

Cậu bé hơi bối rối.

Tôi không thích mùa thu.

Tiếu Trần nhìn chằm chằm cây ngoài cửa sổ vẻ mặt hoảng hốt, bị Chu Minh bên cạnh dùng tay đẩy, mới đột nhiên phản ứng lại.

Tiếu Trần hoàn hồn, chỉ vào cái cây ngoài cửa sổ, "Bây giờ không phải là mùa hè sao? Sao cây đã khô héo rồi."

Chu Minh theo ánh mắt cậu nhìn lại, thờ ơ nói, "Ai biết được? Nghe nói đây là cây tâm nguyện của trường, cậu có thấy một dải ruy băng màu đỏ treo trên cây không? Cũng là học sinh treo, cây này cũng có lịch sử lâu đời trong trường rồi."

Tiếu Trần gật đầu.

Chu Minh híp mắt, cũng không biết thấy được cái gì, đột nhiên lên tay kéo cổ áo Tiếu Trần, Tiếu Trần hoảng sợ, bắt đầu giãy thoát tay hắn, còn bị hắn chế nhạo hai câu.

[Xuyên Nhanh] Cùng Boss Mạnh Nhất Yêu Đương - Tiểu Bạch Liên Nhất Bách QuânWhere stories live. Discover now