CHƯƠNG 12: CUỘC HÔN NHÂN BÍ MẬT

10.3K 578 5
                                    

Dịch Duy và Cố Nhạc Sán dùng thời gian mấy ngày, xác nhận từng điều khoản nội dung thỏa thuận trước hôn nhân, nhưng nội dung thỏa thuận có thể cầm đi công chứng hiệu quả pháp luật, căn bản đều là nội dung có liên quan đến tài sản. Nội dung khác không cách nào tiến hành công chứng hợp pháp, họ lén lút kí hiệp nghị, dựa vào sự tự giác của mọi người đến tuân thủ.

Họ ước định ít nhất phải duy trì hôn nhân năm năm, sau năm năm nếu thật sự không thể sống tiếp nữa, lại thương lượng việc ly hôn. Dịch Duy còn đưa ra, nếu ly hôn, cho dù từng người lại kết hôn, trước khi con 10 tuổi, họ không thể có đứa con thứ hai, không thể che giấu sự thật họ từng kết hôn với nửa còn lại. Liên quan đến phương thức giáo dục con, mỗi người phải tận lực hoàn thành trách nhiệm vân vân, tất cả đề nghị của Dịch Duy, gần như đều là yêu cầu có liên quan đến con.

Sau khi kí xong thỏa thuận trước hôn nhân và kết thúc kiểm tra sức khỏe, họ trực tiếp đi đăng ký kết hôn, trở thành bạn đời hợp pháp.

Dịch Duy ngồi lên giường bên cạnh cửa sổ, dựa vào cửa sổ uống sữa bò nhìn cảnh đêm bên ngoài, ngoài cửa sổ là hồ sen, trong nước có ánh đèn, còn có sương mù dày đặc, trời càng tối thì càng đẹp, rất nghệ thuật, từng làn gió nhè nhẹ thổi vào, còn rất thoải mái.

Bởi vì cậu và Cố Nhạc Sán đã ước định xong, ít nhất trước khi sinh con ra, không công khai hai người đã kết hôn, cho nên bây giờ trên danh nghĩa cậu sống ở Hải Đường Uyển bên cạnh, nhưng thực tế đã sống ở trong phòng của Cố Nhạc Sán. Kiếp trước cậu vẫn luôn cố gắng trốn tránh Cố Nhạc Sán, không sống chung phòng với Cố Nhạc Sán, đời này vì con, cậu tính toán sống chung thật tốt với Cố Nhạc Sán.

Dịch Duy đang hồn vía trên mây, một bàn tay rộng lớn từ trên đầu cậu lướt qua, đóng cửa sổ lại. Dịch Duy vừa ngẩng đầu, thì nhìn thấy Cố Nhạc Sán không biết lúc nào đi vào, cách cậu khoảng mấy centimet.

Cố Nhạc Sán đóng cửa sổ lại, ngồi xuống đối diện với Dịch Duy, rót trà cho chính mình nói: "Vị trí này gió lớn, sau này buổi tối ngồi ở đây đừng mở cửa sổ, cẩn thận thổi lạnh."

Dịch Duy cười nói: "Mới ngồi có một lát, chuẩn bị uống xong ly sữa bò sẽ đóng lại anh đừng lo, trong lòng tôi hiểu rõ, sẽ không làm việc không nên làm, để cho con chịu khổ với tôi."

Cố Nhạc Sán nhìn Dịch Duy, lại nhìn hai tấm thẻ đăng ký hôn nhân hợp pháp cậu đặt ở trước mặt, hôm nay vừa cầm được nói: "Trong lòng cảm thấy khó chịu?"

Dịch Duy sửng sờ nói: "Không có, đây là lựa chọn của chính tôi, không có ai ép tôi, có cái gì để khó chịu? Tôi không chỉ không cảm thấy khó chịu, còn có cảm giác rất an ổn, bây giờ đầu óc tỉnh táo, biết cái gì đáng giá cái gì không đáng giá, người một đời, cũng không nhất định phải có tình yêu mới được."

"Vết thương tình cảm, không dễ lành, hy vọng cậu thật sự nghĩ thông, mà không phải lừa gạt chính mình."

"Tôi thật sự nghĩ thông." Dịch Duy rất nghiêm túc nhìn Cố Nhạc Sán nói: "Bây giờ trong lòng tôi, tình yêu, căn bản không có ý nghĩa, người yêu nhau rất nhiều, nhưng người có được quan hệ tình cảm bền vững lại vĩnh viễn, còn càng hiếm lạ hơn số lượng động vật được bảo hộ. Tình yêu sẽ phai nhòa và biến mất, sau khi tình yêu biến mất hai người nhìn nhau sinh chán ghét, như thế còn không bằng chưa bao giờ bắt đầu yêu. Mà tôi trước đây đầu óc có chút vấn đề, cho nên mới thích Cố Hoành, bây giờ đầu óc tỉnh táo, không thể nào sẽ vì anh ta mà bị tổn thương."

SINH ĐƯỢC NGƯỜI THỪA KẾ HÀO MÔN, TÔI HUÊNH HOANGWhere stories live. Discover now